Đông Thanh lắc đầu, thần sắc có chút mờ mịt:” Ban đầu toàn tâm toàn ý nghĩ phải làm thế nào để không lấy chất nhi của Diêu mama làm chồng…..
Nào có tính toán gì?”
” Vậy nghe phu nhân an bài đi!” giọng nói của Trúc Hương mang theo khuyên nhủ,” Phu nhân sẽ không hại ngươi!”
Đông Thanh nghĩ đến chuyện lúc trước Thập Nhất Nương vì nàng như thế nào chu toàn cùng Diêu mama.
“Ân.” Nàng gật đầu thật mạnh,” Phu nhân đối xử ta thập phần tốt.”
Trúc Hương nghĩ đến có người ở bên tai nàng từng thầm thì những lời đồn đãi nhảm nhí, thì do dự một lát, nói:” Huống chi tỷ tỷ tuổi lớn, đến lúc bị tùy tiện gả cho gã sai vặt, còn không bằng gả cho Vạn Đại Hiển. Ít nhất cũng hiểu rõ.”
Đông Thanh không nghĩ tới chuyện này.
Ngồi ngốc nửa ngày mới về phòng.
Ngày hôm sau nói với Hổ Phách:”Toàn bộ do phu nhân làm chủ.”
Trong lòng Thập Nhất Nương nghi hoặc:” Như thế nào lập tức liền thay đổi chủ ý?” Lại nói,” Đây là chuyện cả đời, nếu nàng không muốn, ta lại tìm một người trong ngoại viện cho nàng vừa lòng là được. Không cần miễn cưỡng.’
Hổ Phách cười nói:” Nào phải không muốn. Chính là không muốn rời phu nhân. Bên ngoài làm sao tốt bằng trong phủ. Vừa phải làm vợ người ta, vừa phải xem sắc mặt công công bà bà còn xem thúc thúc tiểu cô.”
Thập Nhất Nương cười nói:” Chẳng lẽ ta còn để cho nàng đi theo Vạn Nghĩa Tông trở về làm ruộng hay sao. Đừng nói là hiện tại theo ta ở trong phủ, ngay cả ở La gia cũng không có đạo lý đó.” Sau đó cho Hổ Phách đi kêu Đông Thanh đến,” Về sau tự nhiên sẽ tìm việc cho nàng làm trong phủ.”
Đông Thanh xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng, nhăn nhó đến đây.
Thập Nhất Nương thấy bộ dáng nàng thật không giống như là miễn cưỡng, lúc này mới yên lòng.
“Ngươi tuy là người của phủ chúng ta, nhưng cha nương ngươi cũng là sinh ngươi, ngươi sắp gả đi, cũng báo tin cho bên kia. Năm nay không có phương tiện, chỉ có đợi tháng hai sang năm sau khi Ngũ phu nhân sinh sản lại chọn một ngày hoàng đạo cát lợi đem hôn sự làm!”
Đông Thanh mặt đỏ có thể tích ra máu, thanh âm nhỏ như muỗi kêu ”Vâng”.
Đang nói, thì có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Phu nhân, Đại tiểu thư đến đây.”
Thập Nhất Nương thấy Đông Thanh xấu hổ đến lợi hại, cười nói:” Ngươi đi xuống nghỉ ngơi trước đi!” Lúc này mới cho tiểu nha hoàn mời Trinh tỷ nhi tiến vào.
Hai người đụng nhau ở cửa, Đông Thanh hành lễ cho Trinh tỷ nhi, rồi vội vàng lui đi xuống.
Trinh tỷ nhi nhìn thấy kỳ quái:” Đây là làm sao vậy?” Bình thường Đông Thanh làm việc cẩn thận, nhìn thấy nàng rất là cung kính.
” Không có việc gì, không có việc gì.” Thập Nhất Nương cười chuyển đề tài,” Đồ đạc của ngươi đều thu thập tốt chưa?”
Trinh tỷ nhi tiến lên hành lễ cho Thập Nhất Nương: “Đều thu thập tốt. Cố ý đến từ biệt mẫu thân.”
Thấy trong phòng chỉ có một mình Thập Nhất Nương, rất muốn hỏi một tiếng “Phụ thân chạy đi đâu rồi”. Nhưng nghĩ trong nhà còn có vài vị di nương, nên đem những lời này nuốt xuống cổ, một tiếng cũng không đề cập đến Từ Lệnh Nghi.
Thập Nhất Nương không nghĩ tới Trinh tỷ nhi đến sớm như vậy — Từ Lệnh Nghi còn không có lại đây. Lại nghĩ tới một chuyện, hỏi nàng: “Ngươi đã sai người đi nói một tiếng cùng Tuệ tỷ nhi chưa?”
Mọi người là hàng xóm, lúc qua năm mới sẽ qua lại thăm nhau, Trinh tỷ nhi nếu đã giao hảo cùng Tuệ tỷ nhi, đi ra ngoài cũng nên nói một tiếng cùng Tuệ tỷ nhi, đó là sự tôn trọng đối với Tuệ tỷ nhi, cũng là tình cảm bằng hữu.
Việc này quyết định gấp, Trinh tỷ nhi căn bản không có cơ hội, cũng không có quyền lợi phái người đi Uy Bắc Hầu phủ, cho nên mới đến gặp Thập Nhất Nương sớm.
” Chính là muốn cầu mẫu thân sai người đi qua nói một tiếng.”
Thập Nhất Nương cho Hổ Phách lấy đối bài, bảo Lục Vân đi kêu Đào mama: “…… Cho nàng đi qua Uy Bắc Hầu phủ.”
Trinh tỷ nhi thấy vội cười nói:” Còn nhờ Đào mama mang thư cho Tuệ tỷ nhi, hỏi nàng là thích hương hoa lài hay là hương hoa ngọc trâm, lúc ta trở về sẽ mang hương lộ cho nàng.”
Nhị phu nhân am hiểu chế chút đồ vật linh tinh, Trinh tỷ nhi đi tự nhiên là có thể lấy nhiều mà dùng.
Dùng người truyền lời như vậy là cách dễ thay đổi lời nói nhất. Thập Nhất Nương nói: “Không bằng Trinh tỷ nhi viết phong thư cho Đào mama mang đi qua.”
Trinh tỷ nhi nghe xong cảm thấy thập phần tốt.
Thập Nhất Nương cho Hồng Tú hầu hạ Trinh tỷ nhi đến gian phía đông đi viết thư. Mình phân phó thì Hổ Phách đi tìm người: “…… Nói Trinh tỷ nhi đã lại đây, đến quá tết nguyên tiêu mới hồi phủ. Đợi lát nữa chúng ta liền đứng dậy đi đến chỗ thái phu nhân.” Ý tứ là bảo hắn nhanh chóng lại đây, để Trinh tỷ nhi từ giã hắn.
Hổ Phách trả lời mà đi.
Thập Nhất Nương đợi một hồi, Hổ Phách liền tiến vào bẩm:” Kiều di nương nói Hầu Gia không ở chỗ nàng. Ta hỏi trực đêm, nói trời chưa sáng Hầu Gia đã ra ngoài. Chẳng lẽ ở Bán Nguyệt Phán” Thập Nhất Nương nghi ngờ nói,” Đi tìm. Không thể để cho Trinh tỷ nhi đi như vậy.”
Hổ Phách gật đầu, ra cửa tìm Từ Lệnh Nghi.
Trinh tỷ nhi ở bên kia đã viết xong thư, dặn dò Đào mama xong, Thập Nhất Nương còn cùng Trinh tỷ nhi nói nhàn thoại, mắt thấy thời gian không còn sớm, Hổ Phách cũng không có trở về, thật sự là đợi không được, chỉ phải cùng Trinh tỷ nhi đi chỗ thái phu nhân.
Thái phu nhân đang cùng Đỗ mama kiểm kê bao lớn bao nhỏ trên kháng, thấy các nàng tiến vào, chỉ vào này cái gói to nói:”……. Đây là kẹo, đây là mứt quả, đây là đồ linh tinh……” Hóa ra tất cả đều là đồ ăn, còn nói:” Nếu muốn ăn cái gì, chỉ cần sai người trở về nói một tiếng, ta lập tức cho người chuẩn bị đưa qua.”
Trinh tỷ nhi nhìn thấy đôi mắt đỏ lên:” Tổ mẫu…….”
Nàng lớn như vậy nhưng vẫn lần đầu tiên không ở nhà qua năm mới……..
Lời còn chưa dứt, Từ Tự Cần, Từ Tự Dụ, Từ Tự Kiệm cười hì hì đi đến– bọn họ đến tiễn Trinh tỷ nhi, lại có nhũ nương của Truân ca mang theo Truân ca lại đây, Tam phu nhân cùng Ngũ phu nhân nửa đường đụng nhau cùng vào cửa, mọi người nói nói cười cười, không khí thật náo nhiệt, thật ra khiến cho đầu Trinh tỷ nhi vừa toát ra một chút bi thương liền quăng hết ra khỏi não. Đợi tiểu nha hoàn tiến vào bẩm “Xe ngựa đã chuẩn bị tốt”, thái phu nhân muốn tự mình tiễn Trinh tỷ nhi đi thùy hoa môn. Mọi người không dám chậm trễ, vây quanh thái phu nhân cùng đỡ thái phu nhân tiễn Trinh tỷ nhi một đường đi tới thùy hoa môn.
Ở thùy hoa môn đụng phải Từ Lệnh Nghi.
Mọi người đều là ngẩn ra.
Thập Nhất Nương rất ngoài ý muốn– Từ Lệnh Nghi thế nhưng không ở nội viện.
Sáng sớm, cũng không biết hắn đi ngoại viện làm cái gì?
Mà khi thấy nhiều người như vậy, lại không tốt hỏi nhiều, cười tiến lên hành lễ với Từ Lệnh Nghi:” Hầu Gia, chúng ta đang tiễn Trinh tỷ nhi đi Tây Sơn.”
Từ Lệnh Nghi hơi gật đầu, tiến lên hành lễ với thái phu nhân, biểu tình thản nhiên nhìn Trinh tỷ nhi phân phó một câu” Đến nơi đó phải nghe lời Nhị bá mẫu”.
Trinh tỷ nhi cũng rất cảm động, khóe mắt hơi có nước mắt.
Nàng cung kính nửa quỳ xuống hành phúc lễ cho Từ Lệnh Nghi:” Con cẩn tuân lời phụ thân dạy bảo! Còn xin phụ thân bảo trọng thân thể nhiều hơn!”
Từ Lệnh Nghi lành lạnh gật đầu, nhóm Từ Tự Cần sôi nổi tiến lên hành lễ với Từ Lệnh Nghi.
Con ngựa bị gã sai vặt lôi kéo dây cương không kiên nhẫn gõ gõ móng trước.
Thái phu nhân liền phân phó Trinh tỷ nhi:” Đi thôi. Đến sáng sớm ngày mười tám tháng giêng liền phái người đi đón ngươi.”
Thô sử bà tử theo xe nghe xong vội đặt ghế nhỏ, Trinh tỷ nhi nhìn thấy lệ rơi quanh tròng, thái phu nhân cũng lấy khăn trong ống tay áo lau khóe mắt.
Tam phu nhân bước lên phía trước nói: “Không còn sớm, Trinh tỷ nhi sớm lên xe đi– Nhị tẩu bên kia đã sớm có người đi báo tin, sợ là đang tính canh giờ chờ Đại tiểu thư. Nếu chậm, không chừng còn lo lắng đó!”
Trinh tỷ nhi nghe xong liên tục gật đầu, hành lễ với thái phu nhân: “Tổ mẫu, Trinh nhi không ở trước mặt ngài hầu hạ. Ngài phải bảo trọng nhiều hơn mới được!”
Thái phu nhân cười gật đầu:” Ta có mẫu thân ngươi, Tam bá mẫu, Ngũ thẩm hầu hạ. Ngươi yên tâm đi Tây Sơn cùng Nhị bá mẫu ngươi đi.”
Trinh tỷ nhi khom đầu gối hành lễ với mọi người, nói một tiếng” Ta đây đi”, sau đó do Tiểu Li giúp đỡ lên xe ngựa.
Bà tử theo xe vội thu ghế nhỏ, phúc phúc với thái phu nhân liền lên xe, phân phó kia gã sai vặt:” Đi thôi!”
Gã sai vặt gật đầu, nắm thắng ngựa hướng ra ngoài.
Bức rèm cửa kính xe bị vén lên, cách bức màn cửa sổ bằng lụa mỏng có thể thấy Trinh tỷ nhi lưu luyến không rời.
Mọi người đưa mắt tiễn nàng rời đi, rồi ngồi thanh duy tiểu du xe đi về phòng thái phu nhân, khuyên nửa ngày, thái phu nhân lúc này mới khôi phục tinh thần, hỏi Từ Lệnh Nghi:” Sáng sớm, ngươi đi làm cái gì thế?”
” Nga!” Hắn thực tùy ý nói,” Phạm Duy Cương sai người đưa một phong thư đến cho ta. Hỏi chân của ta rốt cuộc là thế nào?”
Một khi đã như vậy, vì cái gì không nằm ở trên giường, còn muốn tự mình đi ngoại viện thấy người gửi thư……
Thập Nhất Nương hoài nghi đầy bụng.
Đáy mắt Thái phu nhân cũng hiện lên một tia nghi hoặc.
Nhưng hai người đều không có đến hỏi, thái phu nhân lại chuyển đề tài, hỏi Tam phu nhân:” Chuyện dọn dẹp trong nhà đã chuẩn bị tốt chưa? Câu đối xuân, cây đào đều chuẩn bị xong?”
Tam phu nhân cười nói: “Ngài yên tâm, đều chuẩn bị tốt! Ngài chỉ cần chuẩn bị tốt tiền mừng tuổi là được!”
Thái phu nhân bị chọc cười rộ lên.
Có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Tam phu nhân, phong thai bên kia tặng hoa đến đây.”
Năm nay thời tiết đặc biệt lạnh, ấm phòng trồng hoa trong nhà không đủ, liền lấy một ít bên phong thai kia.
Tam phu nhân đứng dậy: “Ta đi nhìn xem!” Lại quay đầu lại đối Thập Nhất Nương nói,” Tứ đệ muội cũng đi phụ ta nhìn xem đi! Địa phương nào cần bày hoa gì, trong lòng ngươi cũng có tính toán.”
Thập Nhất Nương nhìn thái phu nhân.
Thái phu nhân hơi gật đầu:” Đi thôi!”
Thập Nhất Nương lúc này mới theo Tam phu nhân khom đầu gối hành lễ với thái phu nhân, đi theo đến chỗ hồi sự.
Trong phòng còn lại bá bá là Từ Lệnh Nghi cùng em dâu là Ngũ phu nhân, Ngũ phu nhân không tiện ở lâu, xoa bụng hướng thái phu nhân cáo từ:”…… Muốn trở về nằm.”
Thái phu nhân không tiện lưu nàng, cho Đỗ mama tiễn Ngũ phu nhân ra cửa, lại cho Ngụy Tử mang theo mấy tiểu bối đi gian phía đông, mình cùng Từ Lệnh Nghi nói chuyện riêng.
Ngũ phu nhân trở lại trong phòng cũng cùng Thạch mama nói chuyện riêng.
“Như thế nào? Dịch di nương Tam phòng bên kia có tin tức gì?”
Thạch mama áp thấp thanh âm:” Cụ thể thì Dịch di nương cũng không rõ ràng. Nhưng mấy ngày nay Tam phu nhân một mực thu thập đồ đạc, hình như là phải chuyển ra ngoài ở. ”
“Chuyển ra ngoài ở?” Ngũ phu nhân dừng cước bộ, ánh mắt lóe ra nghi hoặc,” Thái phu nhân còn sống, sẽ không có khả năng phân gia a?”
“Cho nên nói chuyện này có kỳ quặc”. Thạch mama cũng rất khó hiểu,” Ngài xem Tam phu nhân đối với Tứ phu nhân giống như là thành tâm thành ý nói chuyện quản gia cho nàng.”
Ngũ phu nhân gật gật đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng:” Lòng ta có chút bất an. Cảm thấy giống như sẽ có việc gì phát sinh.”
Thạch mama nghe liền” Nga” một tiếng, nói:” Ngài nói như vậy, thật là có một chuyện!”
Ngũ phu nhân tinh thần rung lên:” Chuyện gì?”
“Ta nghe Dịch di nương nói, ngày hôm qua Tam phu nhân nghe nói Nhàn tỷ nhi bị lây thủy đậu, cố ý mang đại thiếu gia đi qua ân cần thăm hỏi. Kết quả nha hoàn trong phòng Đại phu nhân Cam gia ngăn đón ở ngoài, nói Đại phu nhân, phải chiếu cố tỷ nhi, không có tiện gặp khách. Sau lưng lại đem đại thiếu gia Trấn Nam Hầu Vương gia đến tham bệnh mời vào. Trên mặt Tam phu nhân nhịn không được, đứng cũng không đứng một chút liền vội vàng trở lại.”
Tam phòng luôn luôn ưa thích phô trương thanh thế, Ngũ phu nhân cũng không có để ở trong lòng, nhưng lại cảm thấy hứng thú với một việc khác: Đại thiếu gia Trấn Nam Hầu Vương gia? Chất nhi của Chu tỷ tỷ?”
Thạch mama gật gật đầu, cười nói:” Đúng vậy”
Ngũ phu nhân che tay áo cười rộ lên.