Nghe thấy số ngày, Lam Hà lập tức có phản ứng.
Hiện tại những người chơi có level cao hầu hết đãgia nhập công hội, nhất là những tay lão làng hiểurõtầm quan trọng của lực thủ hộ, thông thường đều gia nhập công hội từ rất sớm. Nhưng công hội của Quân Mạc Tiếu tưng bừng thành lập, trong số họ nhất định sẽ có người động tâm, có điều muốn cũng chưa thể vào ngay được, ít nhất phải đợi hết năm ngày sau khi rời khỏi công hội cũ đã.
Thế thì sau năm ngày, công hội Hưng Hân sẽ nhận vào những em có thể dùng được. Đến lúc đó e là nằm vùng cũng không còn là chuyện của mình cậu. Lúc đấy, có khi là thời cơ tốt để nội ứng trà trộn vào.
Suy nghĩ của Lam Hà rất nhiều, nhưng khi nhận được dòng tin nhắn “chỉ cần cậu bằng lòng, cậu có thể làm tiếp” của Diệp Tu thì chợt giật mình.
Đại thần Diệp Thu thật sự không đề phòng mình ư?
Lam Hà cảm thấy mờ mịt.
Cậu có cần phải đề phòng hay không chính cậu cũng không biết, bởi cậu còn chẳng thể hiểu nổi lòng mình lúc này. Ù ù cạc cạc chấp nhận sự nhờ vả từ Diệp Tu, lúc bận rộn trên kênh công hội cậu cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ đơn thuần làm theo ý Diệp Tu.
Nhưng nếu là lúc bình thường, liệu mình có lợi dụng sự tin tưởng hiện tại để do thám hay không?
Lam Hà ngơ ngẩn, cậu thấy mình như đứng trước một ngã ba đường, rẽ trái hay rẽ phải, có lẽ đã đến lúc phải lựa chọn.
Một người hai acc, quản lýhai công hội.
Lam Hà bỗng nhớ tới lời Diệp Tu nói khi trước, đó cũng chỉ là câu nói đùa. Người chơi bình thường còn có thể làm ba cái trò này, nhưng lại là cậu, trên danh nghĩa là game thủ chuyên nghiệp của câu lạc bộ Lam Vũ, ăn lương của câu lạc bộ, sao có thể làm việc cho nhà khác?
Quên đi, không nhất thiết phải nghĩ nhiều như vậy, cứ qua năm ngày này rồi tính sau.
Cuối cùng Lam Hà đành lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục thành thật lao đầu vào công việc trên kênh công hội.
Năm ngày, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn.
Trong Vinh Quang, năm ngày đã đủ cho nhiều kỷ lục phó bản mới ghi lên.
Mà đây lại chính là thứ tất cả các công hội đều quan tâm, nhất là sau khi công hội Hưng Hân của Quân Mạc Tiếu thành lập, mới thử tính toán sơ sơ đã có nhiều vị hội trưởng từ trong cơn ác mộng bàng hoàng tỉnh giấc, nghe đồn sau khi thức dậy trong mắt đều ngập tràn những kỷ lục đáng sợ của Hưng Hân.
Nhưng sau đó, cục diện khiến dân tình lo ngại ấy lại chẳng hề phát sinh. Năm ngày trôi qua, người chơi lại tăng thêm một cấp, nhưng Hưng Hân vẫn chưa thấy thành tích gì trên bảng kỷ lục. Thậm chí có những người chơi hóng hớt đặt kỳ vọng vào Hưng Hân, sau năm ngày dần dần thất vọng.
Năm ngày. Kỷ lục mà công hội Hưng Hân để lại trong mắt người chơi chính là khiến công hội tăng từ cấp 5 lên cấp 12.
Với một công hội luôn bảo trì lượng người đứng đầu, tốc độ tăng cấp này quả thực không có gì quá đáng. Có điều sau khi lên cấp 10, người gia nhập Hưng Hân cũng dần mất đi sự nhiệt tình. Quan trọng nhất là, công hội Hưng Hân đã lên cấp 12, lại chưa hề khiêu chiến Ma Thần Thủ Hộ cấp 2 vào lúc vừa lên 10.
Trông thì khí thế lại chẳng lộ chút bản lĩnh nào.
Bên ngoài đã bàn luận không ít rồi, mà các công hội hàng đầu như Mưu Đồ Bá Đạo thì đang nghiến chặt răng. Lên cấp 10 mà còn không đánh Ma Thần Thủ Hộ, chắc hẳn không phải vì thực lực của Hưng Hân không đủ đâu nhỉ? Mà hồi cấp 5 lại có thể đánh, chẳng lẽ quả thực nhờ vào những em nằm vùng do họ phái đi ư?
Suy nghĩ đến đây, đám hội trưởng của các công hội lớn chỉ muốn đập người.
Hiện tại, đây chính là thời cơ tốt để đưa nằm vùng vào. Năm ngày, những người vì gia nhập Hưng Hân mà rút khỏi công hội đã có thể gia nhập rồi. Công hội nào cũng chắc như bắp tin này, bởi trong chính công hội lớn như họ, không thiếu những người chơi như thế.
Dẫn đầu là Lam Khê Các Và Mưu Đồ Bá Đạo. Hai công hội trên từng bị Quân Mạc Tiếu chà đạp một cách độc ác, trong hội đã có không ít người nghi ngờ công hội. Những người mới chơi Vinh Quang như họ chưa hình thành lòng trung thành của một fan hâm mộ. Nhìn thấy Quân Mạc Tiếu trông lợi hại hơn công hội mình cũng thành lập công hội, tức thì nhiều em ôm tâm tư đào ngũ, nhanh chóng phắn hết cả lũ.
Lúc đang bàn nhau xem có nên đi nằm vùng tiếp không, mỗi công hội lớn không hẹn mà cùng nghĩ tới số thành viên lui hội trong nhà mình gần đây, ai cũng cảm thấy buồn bực không thôi.
Nằm vùng tất nhiên vẫn phải phái đi. Trái lại, lần này không có công hội lớn nào xoắn xuýt chuyện nằm vùng nhà mình có trở thành trợ thủ miễn phí cho người ta không. Hiện tại, dù không có đám nằm vùng nhà họ, người ta cũng có thể lập nên một đoàn đội 20 người cấp cao.
Phía công hội Hưng Hân, đợt người mới ồ ạt ùa vào có thể nói là mang lợi ích tương lai hơn hẳn nhóm năm ngày trước. Ngườigia nhập bây giờ không ít kẻ là thành viên rút khỏi các công hội khác. Mà chuyện sau cấp 10 không đánh lực thủ hộ khiến những người gia nhập Hưng Hân không hào hứng mấy cũng là sự thật.
Nhưng sau khi công hội Hưng Hân lên cấp 10, lượng bang chúng tăng chậm cũng không phải vì lý do đó. Cho dù nhiệt tình của người chơi tan hết, nhưng với số lượng người ở khu 10, muốn duy trì mỗi lần lên cấp đủ trăm em cũng không phải việc khó. Hiện tại trong danh sách xin gia nhập Hưng Hân vẫn còn một lượng người chơi rất lớn.
Số người tăng chậm hoàn toàn là do Diệp Tu cố ý kìm lại, để dành chỗ cho những người chơi còn đang chờ qua hạn năm ngày.
Vì muốn gia nhập Hưng Hân mà không ngại rời công hội cũ, hơn nữa còn có một phần là những người chơi từ các công hội lớn, những người này rất chi là nhiệt tình.
Nhóm bốn người Điền Thất, Nguyệt Trung Miên theo chân họ mà chuyển từ công hội Nguyệt Luân sang, thuận tiện còn kéo thêm vài đứa bạn tốt trong hội, tất cả chưa chắc là cao thủ, song tuyệt đối là những tay lão luyện trong Vinh Quang.
Cấp bậc của họ không cao, có điều Diệp Tu lại rất hoan nghênh họ.
Bởi họ là người chơi lâu năm, cấp bậc ngang bằng với nhóm cấp phổ biến. Cùng lúc tăng cấp với những em ma mới có thể trợ giúp được rất nhiều chuyện.
Còn những nhân vật có cấp bậc như Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lại cao hơn đám ma mới vài cấp. Bảo những anh cấp cao dẫn mấy bé cấp thấp đi đánh phó bản cùi, một lần hai lần thì được, một ngày hai ngày còn tàm tạm, kéo quá lâu thìkhông ai tình nguyện cả.
Tay lão luyện có cấp bậc phù hợp như bọn Điền Thất lại vừa hay gánh vác được trọng trách ấy. Họ hòa mình vào đám ma mới, đảm đương chức chỉ huy, thì sẽ tiện hơn chuyện đám ma mới xem hướng dẫn rồi mò mẫm trong phó bản nhiều.
Tuy nhiên, người vất vả nhất trong năm ngày qua chính là Lam Hà.
Diệp Tu gần như không nhìn thấy acc chính của Lam Hà đăng nhập, mỗi ngày chỉ thấy cậu ta cầm clone Tuyệt Sắc của mình xử lý toàn bộ chuyện trong công hội Hưng Hân.
Cậu quản lý có kinh nghiệm phong phú này nhanh chóng khiến gần ngàn người chơi không mấy hiểu biết về giá trị của công hội nhận ra chỗ tốt của nó.
Luyện cấp có tổ chức, đánh bản có tổ chức, cùng nhau làm nhiệm vụ có tổ chức, đó đều là những biện pháp tốt để nâng cao hiệu suất, hạ thấp độ khó khi chiến đấu.
Những em đã quen trơ trọi cảm nhận được lợi ích mà đoàn đội mang đến, sự hảo cảm với công hội cũng vì vậy mà không ngừng tăng cao.
Công hội cấp 12, số lượng người tối đa là 1200, cuối cùng, công hội Hưng Hân đầy người sau 6 ngày thành lập. Rồi sau đó, Diệp Tu lập tức khóa yêu cầu xin vào hội.
“Sao thế?” Trần quả không hiểu thao tác đấy của Diệp Tu. Mấy ngày nay, cô còn quan tâm tới chuyện xây dựng công hội Hưng Hân hơn cả Diệp Tu. Mỗi ngày chơi game đều dành nửa thời gian để liếc mắt sang cửa sổ trò chơi của Diệp Tu.
“Người cũng đủ rồi.” Diệp Tu nói.
“Danh sách còn dài lắm đó.” Trần Quả bảo.
Diệp Tu chỉ lắc đầu: “Đủ rồi, tụi mình chỉ là công hội của người chơi thường, người chơi sẽ không có lòng trung thành mạnh mẽ với ta như các công hội dưới trướng câu lạc bộ. Phát triển không thể quá nhanh, nhân số bây giờ đã hơi quá rồi, nếu không có kẻ quản lý kinh nghiệm đầy mình như Lam Hà, quả thực chẳng biết sẽ rối loạn thế nào đâu.”
“Có nói quá không đó?” Trần Quả lại không nghĩ thế. Cô cảm thấy mừng rỡ khi nhìn thấy công hội Hưng Hân phát triển liên tục. Trong suy nghĩ của cô, Hưng Hân thêm đầy mười ngàn người chỉ là chuyện nhỏ. Đến lúc trải qua khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực xong, mười ngàn người xông thẳng vào đấy, đó sẽ là cảnh tượng hoành tráng thế nào? Cô vẫn ôm lòng mong chờ như vậy, ai dè Diệp Tu lại bất chợt bế quan tỏa cảng vào lúc này.
“Chị chơi game lâu rồi, hẳn đã nhìn quen cảnh nhiều công hội sụp đổ rồi nhỉ.” Diệp Tu nói xong.
“Có nguyên nhân cả mà.”
“Nếu tụi mình không kiểm soát nó, ắt sẽ xuất hiện nguyên nhân giống thế.” Diệp Tu nói.
“Vậy tụi mình phải làm gì?”
“Quy mô hiện còn đang nằm trong tầm kiểm soát, cứ tích lũy dần từ mức độ này đi, đợi chiến đội tụi mình chính thức thành lập, tham gia vài trận đấu, đến khi thắng được chút tiếng tăm, tính chất của công hội tụi mình sẽ dần khác trước.” Diệp Tu bảo.
“Ừ... ” Trần Quả gật gật đầu, không cãi gì nữa, về mặt này, cô quả thực chưa đủ trình để thảo luận cùng Diệp Tu.
“Thế giờ sao?” Trần Quả lập tức quan tâm.
“Đánh xong Ma Thần Thủ Hộ trước đã.” Diệp Tu vừa dứt lờiđã bắt đầu kéo đại người. Hôm nay quả thực rước thêm không ít người chơi cấp cao vào.
“Trong cái đám này chắc chắn có gián điệp của các công hội lớn nhỉ.” Trần Quả bảo.
“Chuẩn, cơ mà chẳng sao, ấy là chuyện không tránh khỏi rồi.” Diệp Tu bâng quơ đáp, nhanh chóng kéo đủ đội khiêu chiến 20 người. Trong kênh tán gẫu,sau màn bảo ban đi đâu làm gì, chẳng ai có ý kiến gì khác. Lực thủ hộ là thứ mà người người đều muốn có mà.
Có sự khống chế thù hận mạnh mẽ của Diệp Tu và Tô Mộc Tranh, cuộc chiến khó khăn quấy rầy người chơi lâu nay cũng trở nên cực kỳ dễ dàng. Mà lần này rõ ràng không phải tất cả đều là dân nằm vùng, ai cũng nghe theo chỉ huy, cố gắng hết sức. Ma Thần Thủ Hộ cấp 2 trông có vẻ yếu hơn Ma Thần Thủ Hộ cấp 1, bị đánh bại nhanh hơn nhiều.
Thật ra, thực lực của hai con Ma Thần chênh nhau một cấp cũng không quá cách biệt. Mức thực lực của Ma Thần Thủ Hộ dừng ở mỗi 5 cấp. Vào thời điểm cấp 5, 10, 15 hay 20, Ma Thần Thủ Hộ mới khó ăn nhất.