"Cô là... Lý gia vị kia, Lý Trí Nghiên?"
Hoá ra, cô gái xinh đẹp trước mắt này chính là vị hôn thê mà cha mẹ của Bùi Quốc Hào tìm cho hắn.
Ở toàn bộ Cao Lệ quốc, Lý gia, hoàn toàn xứng đáng là đại gia tộc đệ nhất, bất luận là giới kinh doanh, giới chính trị hay là giới võ đạo đều tuyệt đối là đệ nhất!
Chỉ có điều, Lý Trí Nghiên trước mắt này, chỉ có thể coi là Lý gia chi thứ, cũng không phải là dòng chính, bằng không cũng không có khả năng đáp ứng kết làm thông gia với Bùi gia bọn hắn.
Lúc này cô gái xinh đẹp này đã từ trên cầu thang đi xuống, chậm rãi đi tới trước mặt bốn người, mắt to xinh đẹp sau khi đảo qua ở trên thân bốn người một cái, cuối cùng rơi vào trên người Tô Mạn, chậm rãi mở miệng nói:
"Vị này chắc là tiểu tình nhân của Bùi tiên sinh phải không? Quả nhiên xinh đẹp! Khó trách anh không sợ chống lại mệnh lệnh của gia tộc, đòi phải cưới cô ta bằng được!"
Tô Mạn đối với tiếng Cao Ly thì một chữ cũng không hiểu, trông thấy Lý Trí Nghiên nhìn cô ta huyên thuyên một lúc, không thể không nhìn về phía Diệp Trần, "Cô gái này là ai? Nói cái gì đó?"
Lúc bốn người dạo chơi trước đó, Diệp Trần đã từng nói tiếng Cao Ly, khiến cho cả ba người ngạc nhiên không thôi, cho nên Tô Mạn biết Diệp Trần nghe thấy thì nhất định có thể hiểu.
Diệp Trần nói:
"Cô ta chính là vị hôn thê của Bùi Quốc Hào ở Cao Ly, hơn nữa cô ta hiểu lầm giữa chị và chị tiểu Cầm!"
Tô Mạn lập tức tức giận đến không chịu được, "Em trai, em nói với cô ta, Bùi Quốc Hào chỉ có thể cưới Tưởng Tiểu Cầm, để cho cô ta tranh thủ thời gian hủy bỏ hôn ước với Bùi Quốc Hào đi!"
Không nghĩ tới, Tô Mạn vừa mới nói xong, Diệp Trần còn chưa kịp phiên dịch trở lại, Lý Trí Nghiên kia đã mở miệng, mà còn nói chuẩn tiếng Hoa Hạ ra, "Hóa ra không phải là cô sao! Vậy tôi thật khó hiểu! Bùi tiên sinh, vị tiểu tình nhân này của anh nhan sắc cũng chẳng có gì đặc biệt! Theo tôi được biết, gia thế của cô ấy cũng rất bình thường, không biết anh coi trọng cô ta ở điểm nào?"
Tưởng Tiểu Câm nghe được điều này, vẻ mặt lập tức tái mét một lúc, tuy rằng cô ta cũng được coi là một người xinh đẹp, thế nhưng so với Tô Mạn hay là Lý Trí Nghiên ở trước mắt này, rõ ràng còn phải kém mấy phần.
Nói về bối cảnh, Lý Trí Nghiên này vừa nhìn đã biết là thiên kim tiểu thư, cô ta càng không có cách nào để có thể so sánh.
Sau khi đánh giá một phen, không thể không có chút tự ti.
Bùi Quốc Hào đưa tay nắm chặt tay nhỏ của Tưởng Tiểu Cầm, nói:
"Tôi thích cô ấy cũng không phải bởi vì ngoại hình của cô ấy mà bởi vì con người của cô ấy! Lý Trí Nghiên, tôi tuyệt đối sẽ không kết hôn với cô!"
Nghe nói như thế, Diệp Trần cũng không thể không âm thầm gật đầu, đồng thời ở trong lòng đã có quyết định, chắc chắn sẽ để cho hai người có tình ý này trở thành người một nhà.
Lý Trí Nghiên nghe nói như thế thì ngay lập tức cười khanh khách một tiếng, "Bùi tiên sinh, anh cho rằng bản tiểu thư muốn kết hôn với anh thật sao? Lời nói thật không sợ nói cho anh biết, người mà Lý Trí Nghiên tôi thích là loại người cường giả đỉnh thiên lập địa kia! Mà anh còn chưa lọt nổi vào mắt xanh của tôi!"
Bị Lý Trí Nghiên nhế nhạo không lưu tình một chút nào, Bùi Quốc Hào chẳng những không tức giận mà còn lấy làm mừng, "Nói như vậy, Lý tiểu thư cô cũng không đồng ý mối hôn sự hoang đường này phải không?"
Không nghĩ tới, Lý Trí Nghiên lại nghiêm sắc mặt, nói:
"Tuy rằng tôi không thích anh, thế nhưng hôn ước này là do cao tầng giữa hai nhà Lý và Bùi tới quyết định, cho nên tôi cũng không thể chống lại! Anh cũng giống như vậy!"
Mất công Bùi Quốc Hào vui vẻ một lúc, không thể không xạm mặt lại, "Vậy nếu như tôi không đồng ý thì sao?"
Lý Trí Nghiên cười lạnh, "Trừ khi anh mang theo tiểu tình nhân của anh bỏ trốn, mãi mãi không trở về Cao Ly quốc, bằng không mà nói, anh không thể không nghe theo!"
"Bởi vì chuyện này liên lụy tới chuyện đi sâu vào hợp tác giữa hai nhà Bùi gia và Lý gia, nếu như anh có dũng khí từ chối, vậy chính là ngang nhiên đánh vẻ mặt của Lý gia chúng ta!"
"Anh cho rằng, người nhà của anh sẽ đồng ý sao?"
Vẻ mặt của Bùi Quốc Hào lập tức tái mét, hắn biết, Lý Trí Nghiên nói cũng không sai, Bùi gia không có khả năng cũng không dám ngang nhiên đánh vẻ mặt của Lý gia, dù sao đây cũng là gia tộc đệ nhất ở Cao Lệ quốc!
Cho nên, Bùi gia khẳng định sẽ nghĩ mọi biện pháp để cho mình và Lý Trí Nghiên thành hôn!
Trong lúc nhất thời, Bùi Quốc Hào chợt phát hiện chính mình nghĩ tới vấn đề này quá mức đơn giản!
Hắn vốn cho rằng, chỉ cần dẫn theo Tưởng Tiểu Cầm đã mang thai về nhà, đưa tới trước mặt người nhà của hắn, sau đó chính mình lại nhõng nhẽo đòi hỏi, nhất định có thể khiến gia tộc thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.
Nhưng bây giờ cần nhắc kỹ lưỡng, hiển nhiên vấn đề này không có giải quyết được dễ dàng như vậy!
"Tiểu Cầm...tiểu Cầm, cô ấy đã mang thai con của tôi!"
Sau khi Bùi Quốc Hào suy nghĩ bay tán loạn, còn muốn làm ra sức phản kháng cuối cùng, tuy nhiên lời này vừa nói ra đã không nắm chắc được bao nhiêu.
"Thì tính sao?"
Lý Trí Nghiên dường như không có để ý tới vấn đề này.
"Hai chúng ta kết hôn, chắc chắn sẽ không hạnh phúc!"
Bùi Quốc Hào tiếp tục giãy giụa.
Lý Trí Nghiên vẫn là vẻ mặt hững hờ như cũ, "Hôn nhân dạng chính trị như chúng ta thì có mấy người được hạnh phúc đây?"
Bùi Quốc Hào lập tức yên lặng, trầm mặc một hồi lâu, bỗng nhiên ngẩng đầu, nói:
"Không đúng! Cô để cho người của cô đưa chúng ta đến nơi này, không phải chỉ là để nói với ta những lời này thôi chứ? Cô cũng không muốn kết hôn như thế này với ta đúng hay không?"
Trên mặt Lý Trí Nghiên nở ra nụ cười mỉm, vỗ tay nói:
"Không hổ là người thừa kế của Bùi gia, xem ra phản ứng của anh còn không tính quá chậm!"
Nói đến đây, Lý Trí Nghiên dừng lại một chút, lại nhàn nhạt mở miệng nói:
"Tuy nhiên, anh chỉ đoán đúng được một nửa!"
"Tôi quả thật không muốn kết hôn với anh, tuy nhiên mệnh lệnh của gia tộc tôi không có quyền chống lại!"
"Cho nên, tôi vẫn sẽ kết hôn với anh!"
Bùi Quốc Hào lập tức cuống lên, "Vậy cô để cho người của cô đưa chúng ta tới đây đến cùng là muốn làm gì?"
Lý Trí Nghiên cười khanh khách một tiếng, sau đó nâng bàn tay lên vỗ một cái.
Chẳng mấy chốc có một cô gái trẻ tuổi mặc quần áo màu đen, hai tay bê một xấp văn kiện bước nhanh đi tới trước mặt Lý Trí Nghiên.
Lý Trí Nghiên cầm văn kiên lên, sau đó tự tay đưa tới trước mặt Bùi Quốc Hào.
"Đây là có ý gì?"
Bùi Quốc Hào có vẻ nghi ngờ.
Lý Trí Nghiên chậm rãi nói:
"Đây là một phần thỏa thuận trước khi cưới! Chỉ cần anh ký vào bản thỏa thuận này, coi như sau khi chúng ta kết hôn, anh và vị tiểu tình nhân này của anh vẫn có thể sống cùng với nhau, thậm chí tôi còn có thể che trở thay cho bọn anh!"
"Đương nhiên, ngược lại thì tôi cùng một chỗ với ai khác thì anh cũng không được phép nhúng tay vào!"
"Nói lại để cho anh hiểu rõ hơn, anh và tôi chính là hợp đồng hôn nhân, ngoài quan hệ vợ chồng trên pháp luận ra, trong đời sống sinh hoạt thì không can thiệp vào chuyện của nhau!"
"Tuy nhiên còn có một điểm, trong tương lai anh và tiểu tình nhân này của anh sinh đứa bé ra, thân phận của đứa bé cũng không được để lộ ra ngoài, cũng không có quyền thừa kế, chỉ có thể lấy thân phận con tư sinh mà tồn tại..."
Lý Trí Nghiên từ từ mà nói, hơn nữa vẫn cố ý dùng tiếng Hoa, hiển nhiên là muốn nói cho Tưởng Tiểu Cầm nghe hiểu được.
Nghe xong lời này của Lý Trí Nghiên, khuôn mặt của Tưởng Tiểu Cầm sớm đã tái mét, thân thể mềm mại run nhè nhẹ, nếu như không phải có Tô Mạn và Bùi Quốc Hào đỡ bênh cạnh, chỉ sợ vào lúc này cô ta sớm đã ngã xuống đất mà ngất đi.
Lúc đầu cô ta rất vui vẻ đi tới Cao Ly, vốn cho rằng có thể đính hôn với người mình yêu, sau đó quang minh chính đại gả cho hắn, không nghĩ tới lại chỉ có thể làm một tiểu tình nhân không có danh phận.
Loại đả kích này thật sự là quá lớn!
"Ai!"
Lý Trí Nghiên thấy vậy, cũng không thể không khẽ thở dài một hơi nói:
"Bùi Quốc Hào, tình huống thì tôi đã nói rõ ràng với anh rồi! Anh bây giờ chỉ có hai con đường có thể chọn, một là ký vào bản hợp đồng hôn nhân này, hai là tranh thủ thời gian mang theo tiểu tình nhân của anh trốn đi, rời khỏi Cao Ly vĩnh viễn, tuyệt đối không còn sự lựa chọn nào khác!"
Bùi Quốc Hào nghe được điều này, lập tức tâm loạn như ma, không biết nên lựa chọn như thế nào.
Nhưng mà đúng vào lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên, "Ai nói không có lựa chọn nào khác?"
P/S: Ta thích nào.....