Hoá ra, tuy rằng Bùi Quốc Hào và Tưởng Tiểu Cầm hai bên đều tình nguyện, cha mẹ của Tưởng Tiểu Cầm đối với Bùi Quốc Hào cũng rất hài lòng, thế nhưng là cha mẹ của Bùi Quốc Hào, dường như không tán thành chuyện của hai người. Thậm chí hơn, cha mẹ Bùi Quốc Hào, vì để cho Bùi Quốc Hào cắt đứt quan hệ với Tưởng Tiểu Cầm, đã giúp hắn tìm một mối hôn sự, đối phương còn là một thiên kim tiểu thư con nhà giàu, có tiếng tăm lừng lẫy ở Cao Ly quốc. Tất cả tập đoàn tài chính lớn có quan hệ thông gia với nhau, tình huống như thế ở Cao Ly rất phổ biến, không có cái gì là lạ.
Nhưng có điều Diệp Trần không nghĩ tới, bản thân mình lại chứng kiến loại tình huống cẩu huyết thường chỉ xuất hiện trong phim truyền hình như thế này. Thẳng đến lúc này, Diệp Trần mới coi như tin tưởng, Bùi Quốc Hào trước đó không có chém gió, Bùi gia bọn họ ở Cao Ly quốc, có lẽ còn có được địa vị nhất định.
Sau khi Diệp Trần cơ bản hiểu rõ tình huống, không thể không nhìn về phía Tưởng Tiểu Cầm còn đang trong niềm hạnh phúc tràn trề. Tuy rằng hắn ở kiếp trước, tiếp xúc với cô gái này cũng không nhiều, nhưng cũng coi như là một người bạn không tệ, hơn nữa cô ta còn là bạn thân tốt nhất của Tô Mạn, hắn tự nhiên không thể đứng nhìn để cho người khác bắt nạt cô ấy.
Vừa nghĩ đến đây, vẻ mặt của Diệp Trần không thể không hơi nghiêm túc, nhìn về phía Bùi Quốc Hào, giọng điệu hơi lạnh một chút nói:
"Vậy vào lúc này ngươi đưa tiểu Cầm tỷ đi tới Cao Ly, còn nói muốn đính hôn với cô ấy, ngươi đây là đang muốn làm cái gì? Chẳng lẽ không sợ đặt cô ấy vào một tình huống đáng xấu hổ sao?"
Bùi Quốc Hào cảm thấy giọng nói có chút lạnh lùng của Diệp Trần, lập tức trong lòng run lên mà ngay cả hắn cũng không hiểu vì sao, chỉ cảm thấy người thiếu niên gầy yếu hơn so với mình nhiều nhưng lại giống như một con hổ có thể ăn thịt người bất cứ lúc nào, khiến hắn không tự chủ được mà sợ mất mật.
"Không không, anh bạn Diệp Trần, ngươi tuyệt đối không được hiểu lầm! Ta tuyệt đối không có có ý tứ muốn lừa gạt tiểu Cầm! Thật ra thì..."
Bùi Quốc Hào nói đến đây, dừng lại một chút, khuôn mặt bỗng nhiên lộ ra một vẻ xấu hổ, lại liếc mắt nhìn qua Tưởng Tiểu Cầm ở xa xa, sau đó tiến đến bên tai Diệp Trần, thấp giọng nói:
"Ta nói thật cho ngươi biết đi, tiểu Cầm đã mang thai đứa con của ta, cho nên mang nàng trở về lần này, là trực tiếp hướng cha mẹ ta ngả bài!"
Nghe nói như thế, sắc mặt của Diệp Trần, lúc này mới hơi dịu đi một chút, hoàn toàn chính xác, hai người có con sau đó nói muốn thành hôn, cha mẹ Bùi Quốc Hào này có thể xem ở mặt mũi đứa bé, nói không chừng cũng có thể đồng ý mối hôn nhân này.
...
Sau bốn tiếng, máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Hàn Thành của thủ đô Cao Ly quốc. Bốn người ra khỏi sân bay, bởi vì Bùi Quốc Hào về nước lần này, cũng không có nói thời gian cụ thể với người trong nhà, cho nên không có người ra sân bay đón.
"Ta đã nói chuyện với người nhà của ta là ngày mai mới trở về, các ngươi đều là lần đầu tiên tới Cao Ly, hIfxuoqṿôm nay trước tiên ta sẽ mang các ngươi đi thăm quan Hàn Thành một chút!"
Bùi Quốc Hào đầy nhiệt huyết, nhanh chóng bắt một chiếc xe taxi gần cửa sân bay, bắt đầu dẫn mọi người đi tham quan xung quanh Hàn Thành.
Chớp mắt một cái, thời gian đã trôi qua được hơn nửa ngày, bốn người lần lượt đi tới mấy nơi có phong cảnh nổi tiếng của Hàn Thành như cung Cảnh Phúc, Minh Động, núi Manga, Nam Sơn. Sắc trời cũng đã chạng vạng tối. Trải qua tiếp xúc một ngày, Diệp Trần đối với Bùi Quốc Hào này so với lúc đầu thì có đã có ấn tượng tốt hơn, hơn nữa có thể dễ dàng nhìn ra được, hắn và Tưởng Tiểu Cầm rất yêu thương nhau khiến Diệp Trần cảm thấy an tâm hơn nhiều.
...
Ban đêm, mấy người đi dạo tới suối Thanh Khê, ở đây không được coi là nơi có phong cảnh đẹp, tuy nhiên lại có rất nhiều người, còn có rất nhiều ca sĩ đường phố đang biểu diễn hát ca. Ngay vào lúc bốn người đang dạo chơi, đột nhiên có bảy tám tên mặc áo vét màu đen dáng người to cao vạm vỡ từ xung quanh ùa ra, bao vây bốn người vào giữa. Thực ra thì Diệp Trần sớm đã phát hiện nhóm người này đã đi theo bọn họ được một lúc, chỉ có điều hắn cũng không có để bầy kiến hôi này vào mắt.
Bùi Quốc Hài rất lo lắng, nhưng vẫn bình tĩnh, "Các ngươi là ai? Muốn làm gì?"
Trong mấy người đàn ông mạnh mẽ này, có một người đàn ông trung niên cầm đầu, mỉm cười lạnh lùng nói:
" Xin hỏi ngài là Bùi Quốc Hào tiên sinh? Tiểu thư nhà chúng ta cho mời!"
Mấy người đàn ông mặc áo đen dùng ngôn ngữ Cao Ly hỏi Bùi Quốc Hào. Diệp Trần đứng cạnh hiểu hết cuộc đối thoại này nhưng bên ngoài vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh. Bởi vì trước khi đến Cao Ly, hắn tùy tiện lật vài lần cuốn từ điển và ngữ pháp tiếng Cao Ly, lấy tinh thần lực của hắn bây giờ, muốn học tập một ngôn ngữ khác quả thực dễ như trở bàn tay.
Bùi Quốc Hào hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:
"Tiểu thư nhà các ngươi là ai? Vì sao muốn gặp ta?"
Đàn ông trung niên cười lạnh, "Chờ gặp mặt, ngươi tự nhiên sẽ biết! Bùi tiên sinh chắc là không muốn động thủ với chúng ta ở chỗ này đi?"
Bùi Quốc Hào khẽ chau mày, mấy người đàn ông mạnh mẽ trước mắt này đều có khí thế không yếu, mặc dù hắn cũng học được vài năm Taekwondo, nhưng hắn chưa chắc sẽ là đối thủ của những người này huống chi còn phải bảo vệ ba người.
"Được! Ta sẽ đi theo các ngươi một chuyến, ta nghĩ rằng các ngươi cũng không dám tìm Bùi gia gây rối!"
"Đó là đương nhiên! Chúng ta cũng chỉ là phụng mệnh mà làm việc thôi!"
Người đàn ông trung niên kia gật đầu lên tiếng, tuy nhiên rất rõ ràng, hắn cũng không có để lời uy hiếp của Bùi Quốc Hào vào mắt.
Chẳng mấy chốc, bốn người đi theo mấy người đàn ông mạnh mẽ này đi tới trước mấy chiếc xe Hummer, lên xe đi thẳng về phía nam.
Chỉ chốc lát, xe dừng lại ở trước một ngôi biệt thự sang trọng.
Bốn người xuống xe thì nhìn thấy ở xung quanh ngôi biệt thự sang trọng này, chẳng những thiết bị an ninh đầy đủ mà còn có mười mấy người đàn ông mạnh mẽ mặc áo vét đen đi tuần tra ở xung quanh, rõ ràng phòng bị rất nghiêm ngặt.
Nhìn thấy trận thế trước mắt này, sắc mặt của Bùi Quốc Hào lập tức có chút trắng bệch, đột nhiên có chút hối hận khi đi theo những người này tới đây. Ở Hàn Thành, thế lực có thể làm ra phô trương lớn như thế này cũng không nhiều, nói không chừng đối phương còn có thực lực hơn cả Bùi gia của hắn. Hơn nữa, không biết đối phương có mục đích gì, trong lòng không thể không lo sợ bất an. Ngay cả Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm cũng đầy vẻ căng thẳng, hiển nhiên đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh sợ.
Diệp Trần hướng về phía hai người mỉm cười, "Đừng sợ, có ta ở đây!"
Tô Mạn suy nghĩ một chút cũng thấy đúng, cô ta đã từng được chứng kiến cảnh tượng Diệp Trần giết chết Bạch Thiên Hành ở trên biển, thế là trong nháy mắt không còn sợ nữa.
Tưởng Tiểu Cầm thì lại không cho là đúng, tuy rằng lúc trước ở Hồng Diệp KTV, Diệp Trần đại triển thần uy khiến nàng phải lau mắt mà nhìn, thế nhưng cô ta chưa từng thấy Diệp Trần xuất thủ bào giờ, bây giờ bản thân còn đang ở nước ngoài, cho dù có võ công cái thế tới đâu đi nữa, chỉ sợ cũng không dễ mang ra để dùng.
"Đến đâu thì hay tới đó! Đi thôi!"
Diệp Trần vỗ bả vai Bùi Quốc Hào, sau đó dẫn đầu đi về phía trước, Bùi Quốc Hào thấy Diệp Trần so với mình còn trẻ tuổi hơn, so với mình gầy yếu hơn vậy mà không sợ tí nào, thế là cũng hít sâu một hơi bước nhanh đi theo.
...
Bốn người đi vào biệt thự, bên trong lại có một cái phòng khách rộng lớn, hơn nữa còn có các loại đạo cụ dùng để tập võ như bao cát, quyền cọc, máy tập thể hình, thậm chí là các loại vũ khí lạnh. Nhìn cách bài trí, chắc hẳn đây là nơi tập luyện võ nghệ của chủ nhân biệt thự này. Mọi người còn đang không hiểu thì đột nhiên lại có một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên, "Lấy loại phương thức này mời Bùi tiên sinh tới, xin đừng có trách a!"
Bốn người theo nơi phát ra giọng nói đó nhìn lại, chỉ thấy một cô gái xinh đẹp trên người mặc áo Taekwondo màu trắng, từ trên bậc thang từ từ đi xuống.
P/S: Ta thích nào.....lại chuẩn bị một hồi nữa:))