Nữ nhi của hắn xinh đẹp như hoa, dung mạo và thiên phú đều không kém, chỉ muốn trở thành tiểu thiếp của thiếu chủ mà thôi, nàng dựa vào đâu mà ngăn cản? Trên đời này có nam nhân nào cả đời chỉ có một nữ nhân?
Tam thê tứ thiếp là chuyện quá bình thường.
“Tiêu Nhân, ngươi muốn nói chính là nữ nhi ngươi đi?” Thánh Nguyệt phu nhân cười lạnh nhìn Tiêu Nhân, “Hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết vì sao, ngươi là nam nhân, đương nhiên sẽ không biết ý tưởng trong lòng nữ nhân chúng ta, theo ý ngươi, nam nhân nên tam thê tứ thiếp, mỹ nhân vờn quanh, nhưng làm một nữ nhân, ta yêu phu quân ta, cũng sẽ không chia sẻ hắn với bất kì kẻ nào, hơn nữa ngươi thấy ta ngăn cản phu quân nạp thiếp khi nào? Những người đó đều do phu quân tự mình xử lý, phu quân ta muốn nạp thiếp cũng được, ta sẽ hòa li với hắn, hắn muốn nạp thiếp, ta nhất định không cản được, cũng thế ta muốn rời khỏi Tiêu gia, hắn cũng không ngăn cản được.”
Cả đời này, nàng sẽ không chia sẻ phu quân mình với bất kì ai.
Nếu Tiêu Thiên Vũ làm chuyện có lỗi với nàng, vậy hắn không xứng đáng nhận tấm chân tình của nàng.
“Ngọc Nhi”, Tiêu Thiên Vũ tiến lên, nhẹ nhàng ôm nàng vào ngực, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Tiêu Nhân, “Ngọc Nhi nói không sai, nàng chưa từng ngăn cản ta nạp thiếp, là ta không muốn có bất kì quan hệ gì với nữ nhân khác, Tiêu Nhân, ngươi đã làm nhiều chuyện như vậy, ngươi nghĩ ta sẽ buông tha cho ngươi sao?”
Hai ông cháu Tiêu Nhân chưa chết, trong lòng hắn sẽ khó chịu. Vì để tâm tình hắn thoải mái, cũng chỉ còn cách để hai ngươi kia chết thôi.
Lúc này Tiêu Nhân bị tức nghẹn nói không ra lời, chỉ cần nghĩ tới nữ nhi đã chết, nỗi hận của hắn đối với phu thê Tiêu Thiên Vũ không thể kiềm chế được, cho dù thiếu chủ không muốn ủy khuất thiếu phu nhân, chẳng lẽ ngay cả mạng của nữ nhi hắn cũng không màng?
Nữ nhi lấy chết bức bách, hắn cũng không muốn nạp nàng làm thiếp, cho dù nể mặt hắn là trưởng lão Tiêu gia, hắn cũng không nên cự tuyệt nàng.
Nếu Tiêu Thiên Vũ nghe được lời này của Tiêu Nhân, hẳn sẽ cảm thấy rất buồn cười.
Chẳng lẽ bất kì nữ nhân nào lấy chết uy hiếp hắn, hắn đều phải nhận sao? Một nữ nhân không biết yêu quý sinh mạng bản thân, chỉ muốn dùng phương pháp này để ép buộc hắn, dựa vào cái gì mà muốn hắn đối đãi tốt với nàng?
Cả đời hắn, hận nhất chính là bị uy hiếp!
Mộ Như Nguyệt nhìn phu thê Tiêu Thiên Vũ ân ái, trong lòng cực kì vui mừng, cho dù ở đại lục này là cường giả vi tôn nhưng địa vị của nam nhân vẫn cao hơn nữ nhân, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, còn nữ nhân lại biến thành dâm phụ.Cho nên, ở đại lục Thần Vũ này, nam nữ vẫn không bình đẳng.
Bất quá Tiêu Thiên Vũ vẫn toàn tâm toàn ý với Thánh Nguyệt phu nhân, thật khiến lòng người cảm động, ở đại lục này, nam nhân nguyện ý cả đời chỉ có một nữ nhân đã không nhiều lắm.
Không hiểu sao trước mặt Mộ Như Nguyệt hiện lên dung nhan tuấn mỹ như thần của Dạ Vô Trần.
Cũng không biết nam nhân này hiện giờ ở đâu...
“Cha, nương, chuyện tiếp theo giao cho ta xử lý đi”, Mộ Như Nguyệt hơi cong khóe môi, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tiểu thú trong ngực, “Viêm Tẫn, lão nhân kia bất kính với cha nương ta, nên xử trí thế nào đây?”
Đột nhiên Viêm Tẫn ngẩng cái đầu nho nhỏ lên, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Tiêu Nhân, con ngươi đen láy mang theo khí phách cuồng vọng, coi rẻ chúng sinh...