Khoảng cách giữa nàng và Nhiếp Vân vốn đã bị thu hẹp, lần chuyển hướng này khiến cho Nhiếp Vân hoàn toàn có thể đi thẳng. Khoảng cách song phương đã dần dần bị thu nhỏ lại, không tới thời gian một nén nhang thì khoảng cách giữa hai người đã bị kéo gần chỉ còn mấy trăm trượng, mắt thấy đã sắp đuổi kịp.
Mấy trăm trượng đối với bọn họ mà nói, tiện tay có thể đánh tới đối phương, đã không tính là khoảng cách gì.
Sưu!
Lại phóng về phía trước một lát, dường như Vân Huyên đã tìm được một nơi nào đó, đột nhiên nàng dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ dữ tợn.
- Nhiếp Vân, ta làm chuyện gì cũng có tính toán ở phía sau. Chuẩn bị lần này là giữa cho vị sư phụ kia của ngươi a. Lúc trước ngươi giam cầm ta, khiến cho ta nhận hết vũ nhục. Ta đã nói rồi, nhất định phải đánh chết hắn thì mới có thể giải mối hận trong lòng! Hừ, hắn đã không xuất hiện, như vậy nơi này chính là nơi táng thân của ngươi!
Thở phào một tiếng, thanh âm sắc bén của Vân Huyên mang theo hận ý nồng đậm vang vọng.
- Chuẩn bị ở phía sau? Để cho sư phụ ta?
Nhiếp Vân không biết nàng muốn làm gì cho nên hắn cũng không có ra tay mà là ngừng lại ở vị trí các nàng chừng trăm trượng.
- Không sai!
Vân Huyên cười lạnh một tiếng, bàn tay ngọc khẽ lật, hai cái ngọc bài vỡ vụn trong lòng bàn tay nàng. Phanh một tiếng, lập tức có một cỗ linh lực chấn động nồng đậm xuất hiện. Hai thông đạo không gian cực lớn xuất hiện ở trước mặt nàng.
- Thông đạo không gian? cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong?
Thấy một màn như vậy, đồng tử Nhiếp Vân co rút lại.
Tuy rằng nơi này vẫn chưa tới chỗ sâu trong thời không loạn lưu, thế nhưng cũng đã xuất hiện khí tức thời không hỗn loạn. Dám thành lập thông đạo ở nơi này đã nói rõ không phải cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh bình thường. Ít nhất cũng đã đạt đến Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, hơn nữa còn phải rất là quen thuộc với hoàn cảnh nơi này!
Khó trách nàng lại thay đổi phương hướng, lại nói có chuẩn bị ở phía sau. Hóa ra nàng ta đã để hai cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong mai phục ở đây.
Liên hợp Vô Thượng trưởng lão sáu đại tông môn và cường giả Loạn Thiên ngân tích cũng đã kinh người. Tâm cơ và sự cẩn thận của Vân Huyên này quả thực là rợn cả người!
Ầm ầm!
Rất nhanh, hai cỗ khí tức ngập trời đã chứng minh suy nghĩ của Nhiếp Vân. Trong thông đạo có hai bóng người cao lớn nhanh chóng đi ra. Còn chưa có xuất hiện thì khí kình cường đại đã khiến cho không gian bắt đầu vặn vẹo.
- Yêu nhân?
Nhìn thấy hai bóng người mới xuất hiện, hai tay Nhiếp Vân thoáng cái xiết chặt.
Hai bóng người từ trong thông đạo xuất hiện không phải là nhân loại mà là yêu nhân. Thân đều cao hơn hai mét, cao thấp toàn thân tản mát ra yêu khí nồng đậm. Yêu khí tựa như mạng nhện lan tràn ra, làm cho người ta buồn nôn không thôi.
Vừa rồi trong lòng hắn đã nghi hoặc, cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong trên Phù Thiên đại lục tổng cộng chỉ có như vậy mà thôi. Mỗi một người đều là lão tổ tông môn, sao lại đột nhiên toát ra hai người, hóa ra là yêu nhân!
Yêu nhân lĩnh ngộ đại đạo rất nhiều, số lượng cường giả cũng nhiều hơn so với nhân loại. Bất quá, cho dù có nhiều cường giả hơn nữa thì cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong cũng là nhân trung chi long, là tồn tại đỉnh phong nhất!
Người mạnh như thế, vô luận ở chủng tộc nào cũng là hoàng giả hô phong hoán vũ chí cao vô thượng. Bỗng chốc lại bị Vân Huyên triệu hoán tới hai người, càng làm cho nàng trở nên thần bí.
Nếu như chỉ là hợp tác đơn thuần, như vậy nàng không có tư cách nói điều kiện với người có loại thực lực này. Cho nên chỉ có một khả năng, đó là địa vị của nàng không đơn giản!
Cũng đúng, U Minh hoàng tộc há có thể đơn giản?
- Giết chết hắn cho ta!
Nhìn thấy hai yêu nhân vừa mới xuất hiện, Vân Huyên chỉ về phía Nhiếp Vân rồi nói.
Thấy thanh âm của nàng không có chút cung kính nào, Nhiếp Vân đã biết rõ suy đoán của mình không có sai. Hắn khoát tay chặn nói.
- Chậm đã, ngươi đã nắm chắc thắng lợi trong tay như vậy. Như vậy trước khi chết trả lời ta một vấn đề, có lẽ cũng không có vấn đề gì chứ?
- Muốn cầu xin tha thứ sao? Đã muộn rồi!
Vân Huyên khoát tay ý bảo hai đại cường giả yêu nhân dừng lại. Ánh mắt lại nhìn qua phía Nhiếp Vân, bất quá vì an toàn, vì đạt được mục đích cho nên nàng vẫn để cho hai đại cao thủ phong tỏa không gian chung quanh. Khiến cho Nhiếp Vân không có cách nào đào tẩu được.
- Ta cũng có chút kỳ quái, ngươi có được Phượng Hoàng chi dực, có lẽ cũng có được huyết mạch U Minh hoàng tộc a. U Minh nhất tộc là vương giả trong yêu nhân. Hoàng tộc càng là Vương trung chi hoàng. Đẳng cấp huyết mạch thậm chí còn đạt tới tầng thứ tư, Chân linh cấp. Vì sao thực lực của ngươi lại yếu như vậy chứ? Lại dừng lại ở Nạp Hư cảnh đỉnh phong trong thời gian dài như vậy?
Nhiếp Vân hỏi.
Hiểu rõ hai yêu nhân này nghe theo mệnh lệnh của nàng, trong lòng Nhiếp Vân đã xuấ thiện nghi hoặc như vậy.
U Minh hoàng tộc đã đối địch với Long tộc đối địch, như vậy thực lực sao có thể thấp được chứ? Tiểu Long vừa ra đời đã có thực lực có thể so với Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh. Vì sao nàng ta lại dừng lại ở cấp bậc Nạp Hư cảnh thời gian dài như vậy chứ?
Không hợp lý a!
- Hừ, đây không phải là nhờ có ngươi và lão thất phu Tư Duẫn lão hay sao? Nếu như không phải vì các ngươi, ta căn bản không biết trong cơ thể ta còn có huyết thống U Minh hoàng tộc!
Nghe thấy Nhiếp Vân hỏi, Vân Huyên cười rộ lên.
- Ta? Tư Duẫn lão tổ?
Nhiếp Vân sững sờ nói.
Tư Duẫn lão tổ hắn biết rõ, là trụ cột của Kiếm Thần tông, địa vị giống như Giao Long Hạ Tuyền của Hóa Vân tông vậy.
- Đúng vậy, ngươi chỉ đánh tu vi ta rớt xuống Chí Tôn, ta đi tìm lão thất phu Tư Duẫn kia muốn hắn làm chủ. Ai ngờ lão thất phu này không nói hai lời đã bóp nát khí hải của ta. Cũng chính là bởi vì như vậy cho nên mới kích hoạt mạch lực lượng huyết mạch Niết Bàn trọng sinh của Phượng Hoàng nhất tộc trong cơ thể ta. Khiến cho ta Niết Bàn trọng sinh, rất nhiều phong ấn trí nhớ mở ra. Vì vậy mới một bước lên trời!
Vân Huyên nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Vân hiện lên vẻ vui vẻ.
- Sao nào? Có phải cảm thấy rất căm tức hay không? Ha ha, nói cho ngươi biết a, U Minh hoàng tộc chúng ta am hiểu nhất là dục hỏa trùng sinh. Ngươi càng ngăn cản thì sẽ chỉ làm cho ta càng ngày càng mạnh, càng ngày càng lợi hại! Đạt tới trình độ mà khiến cho ngươi chỉ có thể liếc mắt nhìn lên mà thôi.