Dấu vết linh hồn của hắn trong Chưởng giáo ấn Tiên Võ tông đã bị người ta tàn phá!
Phốc!
- Chuyện này... Không có khả năng!
Trong tiếng kinh hô, đồng tử Hạ Đạo thu nhỏ lại, trùng kích mãnh liệt khiến cho hắn khó mà tin được chuyện đang xảy ra.
Bởi vì, dưới sự cảm ứng của hắn, Chưởng giáo ấn Tiên Võ tông trong nháy mắt đã bị Vân Phong này triệt để luyện hóa!
Chưởng giáo ấn của Tiên Võ tông giống như của Kiếm Thần tông vậy, muốn luyện hóa thì phải đạt được đệ tử trong tông môn tán thành. Bằng không, cho dù có Thiên phú Phòng Ngự sư cũng không làm được.
Thiếu niên trước mắt này sao có thể luyện hóa? Hơn nữa tốc độ luyện hóa lại còn nhanh như vậy chứ?
Chưởng giáo ấn bị người ta luyện hóa cũng đồng nghĩa với việc hắn đã mất đi chức vị chưởng giáo. Không còn lực uy hiếp trong tông môn, hiểu rõ những chuyện này, Hạ Đạo sắp phát điên lên.
- Tam Nguyên Kim Cương ba, chết cho ta!
Trong lòng khiếp sợ gần chết, Hạ Đạo cũng biết phương pháp duy nhất hiện tại chính là giết chết tiểu tử trước mắt. Hai tay mạnh mẽ đẩy, đánh ra một đạo Tam Nguyên Kim Cương ba to hơn người hắn.
Vừa rồi trốn ở đằng sau Chưởng giáo ấn hắn đã bắt đầu thi triển tuyệt chiêu này. Một Tam Nguyên Kim Cương ba cao hơn người triệt để bạo tạc nổ tung. Uy lực của nó đã không kém gì Vô Thượng Đại kiếm thuật, chỉ sợ ngay cả phong ấn trên Lăng Tiêu đỉnh cũng có thể chấn vỡ một mảng lớn a.
Tuy rằng Hạ Đạo không phải là Phòng Ngự sư, nhưng mà thân là tông chủ Tiên Võ tông, giống như Kiếm Thần tông vậy, mấy đạo phòng ngự chi khí vẫn phải có. Vừa thi triển ra, mật vân Tam Nguyên Kim Cương ba lập loè, còn không có triệt để phóng thích thì đã phóng ra uy áp và lực lượng hủy diệt thiên địa.
- Một đạo Tam Nguyên Kim Cương ba cao hơn người? Thật là lợi hại!
- Xong rồi, thể tích của Tam Nguyên Kim Cương ba càng lớn thì uy lực càng mạnh. Nhìn thể tích nó lớn như vậy, chỉ sợ bất kỳ một ai trong Đông Tây Nam Bắc trong tứ đại trường lão, muốn tiếp được cũng rất khó khăn, tiểu tử này phiền toái rồi a!
- Hắn lấy đi Chưởng giáo ấn, triệt để khiến cho Hạ Đạo nổi giận. Đây quả thực không phải là hành động sáng suốt!
Nhiếp Vân mượn nhờ lực lượng liên hợp của ba đại Chưởng giáo ấn, lập tức luyện hóa Chưởng giáo ấn của Tiên Võ tông. Chuyện này mọi người cũng không biết, chỉ có Hạ Đạo huyết mạch tương liên mới hiểu rõ. Mọi người không biết biến cố này, cho nên nhìn thấy cục diện trước mắt, tất cả đều cảm giác thiếu niên thực lực không kém trước mắt này đã có chút lỗ mãng khi làm như vậy.
Bất kể nói thế nào, Hạ Đạo đều là nhân vật thành danh nhiều năm, thủ đoạn rất nhiều, làm cho hắn tức giận, khi đó sẽ có phiền toái không nhỏ.
- Chiêu này quả thực rất lợi hại, bất quá ngươi không phải là Phòng Ngự sư. Một khi đánh ra, uy lực sẽ giảm đi. Để ta cho ngươi xem một chút, nhìn xem Tam Nguyên Kim Cương ba chính tông là như thế nào.
Đối mặt với sự lo lắng của mọi người, Nhiếp Vân cũng không thèm để ý, ngón tay vẽ thành nửa vòng tròn, nhẹ nhàng điểm về phía trước.
Sau khi trở thành Võ Đạo sư, ý thức võ đạo của hắn tinh thông. Thi triển Tam Nguyên Kim Cương ba đã không cần quá nhiều thời gian nữa. Trong lúc nói chuyện đã bắt đầu súc thế, thanh âm vừa dứt thì một đạo Kim Cương ba to bằng một căn phòng đã hình thành ở trước mặt hắn, quét ngang tất cả.
- Tam Nguyên Kim Cương ba lớn bằng một căn phòng?
- Không phải Tam Nguyên Kim Cương ba chỉ có tông chủ Tiên Võ tông mới có thể tu luyện, thi triển được sao? Sao hắn cũng có thể làm vậy?
- Con bà nó, không phải ta nhìn nhầm chứ? Nghe nói Hạ Đạo này vì tu luyện Tam Nguyên Kim Cương ba cho nên đã tốn hơn bảy mươi năm. Thế nhưng lại còn ở trong từ đường tông tộc của Tiên Võ tông, mượn nhờ ý chí của tổ tiên mới có thể thành công nha. Vân Phong này thoạt nhìn chỉ mới mười bảy, tám tuổi. Sao lại có thể luyện thành được chứ?
- Nhất định là nhìn lầm. Chuyện này không có khả năng, không có khả năng...
Thấy Vân Phong này đánh ra cùng một chiêu số, tất cả mọi người đều khiếp sợ tới mức sắp bất tỉnh.
Đánh ra Kích Thiên Thất Kiếp chỉ thì cũng thôi đi. Nhưng mà Tam Nguyên Kim Cương ba là tuyệt chiêu mà chỉ có chưởng giáo Tiên Võ tông mới có thể tu luyện. Tại sao tiểu tử này lại có thể thi triển, hơn nữa còn thuần thục như thế cơ chứ?
- Không, không, ta không tin!
Hạ Đạo càng cảm thấy thiên địa như sụp đổ. Trơ mắt nhìn Tam Nguyên Kim Cương ba mình đánh ra lại bị nghiền ép nhẹ nhõm. Ngay sau đó bản thân bị một cỗ lực lượng khổng lồ đánh trúng. Rốt cuộc hắn cũng không kiên trì nổi mà phanh một tiếng, ngã xuống đất.
- Thả tông chủ ra..
Hai vị Vô Thượng trưởng lão trong Tiên Võ tam kiệt còn lại đồng thời hét lớn, một trái một phải công kích về phía Nhiếp Vân. Muốn cứu Hạ Đạo về. Bất quá còn chưa tới trước mặt Nhiếp Vân thì đã nhìn thấy một cái ngọc ấn nhanh chóng xoay tròn trước mặt. Ngọc ấn khổng lồ tản ra uy áp khiến cho người ta hít thở không thông đang ầm ầm đánh xuống.
Chưởng giáo ấn Tiên Võ tông!
- Chưởng giáo ấn ở đây, các ngươi ai dám càn rỡ!
Hừ lạnh một tiếng, bàn tay Nhiếp Vân lật một phen. Hai vị Vô Thượng trưởng lão còn không có kịp phản ứng thì đã có kết cục giống như Hạ Đạo, đồng loạt nằm rạp trên mặt đất, không còn lực tiếp tục phản kháng.
- Hắn đã luyện hóa được Chưởng giáo ấn?
- Lần này lớn chuyện rồi, luyện hóa Chưởng giáo ấn, tương đương đã được tổ tiên Tiên Võ tông tán thành, cho dù Hạ Đạo muốn phản bác, cũng không còn kịp rồi!
Nhìn thấy Nhiếp Vân đánh ra Chưởng giáo ấn, hơn nữa còn làm cho hai đại Vô Thượng trưởng lão khuất phục. Tất cả mọi người đã biết rõ, chưởng giáo Tiên Võ tông đã thay chủ, chính là thiếu niên trước mắt này.
Cho dù không biết vì sao hắn có thể luyện hóa được Chưởng giáo ấn. Nhưng mà bên trong Chưởng giáo ấn ẩn chứa ý chí của tổ tiên, có thể luyện hóa được đã nói rõ bản thân đã được tổ tiên tán thành, có thể lên làm tông chủ.
Đây là quy định cứng nhắc, không ai có thể phản bác.
- Người đâu, lên kéo ba tên có ý định tập kích tông chủ này kéo xuống, chờ xử lý!
Ra tay đánh bại Tiên Võ tam kiệt, xác định địa vị, Nhiếp Vân lại quay đầu nhìn về phía người của Tiên Võ tông rồi hét lớn một tiếng.
- Chuyện này...
Mọi chuyện biến hóa quá nhanh, người của Tiên Võ tông cũng không biết nên nghe theo ai, tất cả đều sững sờ tại chỗ.
- Các ngươi đã không động thủ, như vậy ta tự mình động thủ xử quyết a.