Các vị trưởng lão ngồi vào chỗ của mình, trưởng lão thủ hộ Tàng Bảo Các Di Quân hỏi trước.
- Kình Thiên Kính, Súc Long giáp... Những bảo vật này là các tổ tiên tông môn hao phí nhiều năm mới tích góp được, tuy so ra kém chưởng giáo ấn nhưng đều là bảo vật vô thượng lấy được trong di tích thượng cổ, tông chủ đột nhiên lấy ra, có từng thông qua vô thượng trưởng lão, hơn nữa thương nghị với chúng ta hay không?
Lại có một trưởng lão nói.
Tuy Di Hoa quyền uy rất nặng nhưng đối diện với đại sự như vậy, những Thái Thượng trưởng lão bọn họ vẫn có quyền lên tiếng.
- Vài bảo vật này có tác dụng với ta, về sau sẽ giải thích cặn kẽ, như thế nào, các ngươi hoài nghi ta?
Nghe bọn họ chất vấn, Di Hoa nheo mắt nhìn sang.
- Thuộc hạ không dám!
Di Quân liền ôm quyền nói:
- Chúng ta chỉ muốn biết rõ bảo vật đi nơi nào, cũng không có ý trách cứ tông chủ!
- Hừ, không dám là tốt rồi, chuyện này ta sẽ đích thân giải thích với bốn vô thượng trưởng lão, nếu như không có việc gì thì lui ra đi!
Di Hoa khoát tay một cái.
- Còn có một việc cần hướng tông chủ chứng minh!
Nhìn thấy Di Hoa khoát tay, Di Quân không lui mà là đứng dậy
- Gần đây trận pháp tông môn hỗn loạn, dường như chưởng giáo ấn khống chế trận pháp xuất hiện vấn đề nào ods, hi vọng tông chủ giải thích.
Chưởng giáo ấn khống chế đại trận tông môn, tương đương với trận pháp hạch tâm, một khi hạch tâm rời khỏi đại trận tông môn thời gian dài thì trận pháp sẽ xuất hiện chỗ sơ suất và hỗn loạn, phiền toái không chịu nổi.
Những ngày qua đại trận tông môn đã bắt đầu hỗn loạn, dường như có dấu hiệu sụp đổ, cho nên Di Quân phải hỏi.
- Chưởng giáo ấn?
Nghe ba chữ này, sắc mặt Di Hoa cứng lại, do dự một lúc mới nói:
- Chưởng giáo ấn bị ta làm mất, ta sẽ nhanh chóng tìm về.
- Cái gì? Chưởng giáo ấn mất đi? Này...
- Xong rồi, chưởng giáo ấn đại biểu cho tông môn, tại sao mất đi?
- Không phải thật chứ? Tông chủ...
- Điều này sao có thể? Chưởng giáo ấn lại mất đi...
Nghe được Di Hoa thừa nhận, tất cả Thái Thượng trưởng lão đồng thời giật mình.
Đại trận tông môn gần đây xảy ra vấn đề, tất cả mọi người hoài nghi chưởng giáo ấn có còn trong tông môn hay không, tuy đoán được thất thất bát bát nhưng chính thức nghe được cũng giật mình.
Chưởng giáo ấn mất như thế nào?
Thứ này giống như ngọc tỷ, mất không được ah.
- Nếu chưởng giáo ấn đã mất, xin mời chưởng giáo giao ra vị trí tông chủ, về sau ai tìm về chưởng giáo ấn thì người đó là tông chủ.
- Không sai, thân là tông chủ thậm chí làm mất đi chưởng giáo ấn trọng yếu như thế, thật sự tội không để cho thứ, ngươi nhất định không thể ngồi vị trí tông chủ nữa.
- Không có chưởng giáo ấn, ngươi làm sao làm người khác tin phục?
Các Thái Thượng trưởng lão vốn khiếp sợ, sau đó mấy người có mâu thuẫn với Di Hoa lúc trước kêu gào.
- Đúng thé, ngươi phải từ chức tông chủ, mau chóng tìm chưởng giáo ấn trở về...
- Chuyện này không thể thương lượng...
Mấy tên trưởng lão không ngừng nói ý kiến, lúc này đám người xôn xao, âm thanh cãi lộn vang lên liên tục.
Tông chủ mất đi chưởng giáo ấn, chẳng khác nào mất đi chính thống, lỗi lầm to lớn, xử tử hắn còn không đủ, làm sao có thể làm tông chủ tiếp, làm sao có quyền lợi chấp chưởng tông môn?
- Hừ, muốn lấy vị trí tông chủ của ta, các ngươi ai có thực lực thì cầm đi.
Nhìn thấy mọi người nghị luận, Di Hoa vỗ vương tọa đứng lên, khí thế Phá Không Cảnh sơ kỳ đỉnh phong bạo phát không giữ lại.
- Cái gì? Phá Không Cảnh sơ kỳ đỉnh phong?
- Cho... Cho dù mát chưởng giáo ấn cũng không có gì, tông chủ có được thực lực như vậy nhất định có thể tìm trở về.
- Đúng thế...
Nhìn thấy thực lực Di Hoa lại đạt tới Phá Không Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, đám người gây sự tịt ngòi, cũng không dám nói nhảm.
Cho dù chưởng giáo ấn mất đi thì thế nào, những Thái Thượng trưởng lão chỉ có thực lực Nạp Hư Cảnh, có được thực lực tuyệt đối, không có người nào dám phản bác.
Cho dù ở địa phương nào, lúc nào, thực lực tuyệt đối chính là lực uy hiếp lớn nhất.
- Rất tốt, về sau ta nghe được ai dám nói tới chuyện chưởng giáo ấn, ta sẽ không chút lưu tình đánh chết kẻ đó...
Thấy triển lộ tu vi câhn nhiếp mọi người, Di Hoa lúc này mới hừ lạnh một tiếng, ánh mắt mang theo sát phạt.
Hắn còn chưa nói hết lời, chợt nghe bên ngoài có tiếng nói vang lên.
- Bẩm tông chủ, tiền tông chủ Vân Huyên của Kiếm Thần Tông cầu kiến!
- Vân Huyên? Tiền tông chủ Kiếm Thần Tông?
Di Hoa sững sờ.
Hắn biết Vân Huyên, chỉ là xưng hô tiền tông chủ Kiếm Thần Tông làm cho hắn hơi sững sờ.
Từ lần trước hắn gặp mặt Vân Huyên liền bế quan tới hiện tại, cũng không biết Kiếm Thần Tông phát sinh biến cố nghiêng trời lệch đất.
- Là như thế này, Kiếm Thần Tông đoạn thời gian trước xuất hiện một lần đại rung chuyển, tiền tông chủ Vân Huyên bị tân nhiệm tông chủ đánh bại, chạy ra khỏi tông môn!
Một trưởng lão dường như nhìn ra nghi hoặc của hắn nên giải thích.
- Đánh bại Vân Huyên? Tân nhiệm tông chủ này là ai?
Sắc mặt Di Hoa cứng đờ.
Hắn biết rõ thủ đoạn của Vân Huyên, cho dù nói về tâm cơ hay là thực lực đều không kém gì so với hắn, cường giả loại làm sao có thể bị người ta đánh bại? Thậm chí vị trí tông chủ còn bị người ta thay thế?
- Tin tức này Kiếm Thần Tông phong tỏa rất lợi hại, chúng ta cũng không biết, nghe nói là kiếm đạo sư, đạt được Kiếm Thần lão tổ tán thành!
Trưởng lão này trả lời.
Tin tức Nhiếp Vân trở thành tông chủ Kiếm Thần Tông bị phong tỏa rất nghiêm, biết rõ cũng không có nhiều người, Di Thần Tông cũng không có nhận được tin tức, chỉ biết đó là kiếm đạo sư kế vị trí tông chủ, hết sức thần bí.
- Còn có loại chuyện này? Kiếm đạo sư, vậy mà sẽ xuất hiện kiếm đạo sư? Bảo nàng vào đi!
Di Hoa vẻ mặt ngạc nhiên.
- Vâng!
Di Lâm đáp ứng một tiếng, lập tức nghe tiếng bước chân dồn dập vang lên, một thân ảnh xinh đẹp từ ngoài điện đi vào.
- Di Hoa tông chủ từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ?
Giọng nói vang lên mang theo lực lượng mị hoặc khó nói thành lời, phối hợp dung nhan tuyệt mỹ và dáng người như yêu tinh, các Thái Thượng trưởng lão trong đại điện cảm giác đỏ mắt và hít thở dồn dập.
- Thì ra là Vân Huyên tông chủ, không biết thời điểm này tìm ta có chuyện gì?
Di Hoa nhàn nhạt nói ra.