Lâm Động nheo mắt, đương nhiên hắn không lạ gì Viễn Cổ Thần Vật, Tổ Thạch trong người hắn chính là thứ đứng hạng hai trong bảng Thần Vật. Hơn nữa hôm đó để đối phó với Dị Ma Vương, Thanh Trĩ đã tế ra Diệt Vương Thiên Bàn đứng thứ sáu, như thế mới tiêu diệt được Thiên Minh Vương.
Những món Viễn Cổ Thần Vật đó đều có sức mạnh vô cùng lớn. Nếu nằm trong tay những người thực lực cao cường thì có thể phát huy uy lực kinh người, có lúc có thể giết được kẻ địch vượt cấp.
Mỗi món Viễn Cổ Thần Vậy đều khiến không ít cường giả tranh giành nhau, lúc này lại có Viễn Cổ Thần Vật Khố, tình hình sẽ thế nào đây?
- Theo đệ được biết, trong Thú Chiến Vực có một khu Thần Vật Bảo Khố để lại từ thời Viễn Cổ. Trong đó có rất nhiều Viễn Cổ Thần Vật, mỗi thứ đều có uy lực cực lớn.
Tiểu Viêm cười:
- Nó được thế lực của Bát đại Yêu Soái cùng bảo vệ, mỗi ba năm lại mở một lần. Đó cũng là lúc Thú Chiến Vực náo nhiệt nhất, thậm chí một số thế lực không thuộc nơi này cũng nhúng tay vào muốn chia phần. Có điều…
Tiểu Viêm ngừng một chút rồi nói:
- Dường như không phải ai cũng lấy được Viễn Cổ Thần Vật. Nghe nói lần trước mở ra cũng chỉ có một vài thế lực lấy được một món.
- Trong số Thần Vật đó, lợi hại nhất hình như là một món có tên là Cửu Thiên Trùng Phong. Nghe nói nó xếp thứ ba mươi hai trong bảng Viễn Cổ Thần Vật.
- Cửu Thiên Trùng Phong…
Lâm Động lẩm nhẩm, hắn khá có hứng thú với món này. Tuy trong tay hắn có Tổ Thạch nhưng vì đã bị tổn thương nghiêm trọng sau trận đại chiến Viễn Cổ, nên đến giờ cũng không khiến chiến đấu lực của Lâm Động tăng rõ rệt. Nhiều nhất là nhờ có đặc tính ôn hòa của nó mà cân bằng được hai đạo tổ phù.
- Nếu Viễn Cổ Thần Vật mở ra thì ai cũng được vào lấy sao?
Lâm Động hỏi.
- Không đâu.
Tiểu Viêm lắc đầu, rồi hắn giơ tấm đồng trên tay lên:
- Nếu đệ đoán không nhầm thì đây chính là Cổ Thần Bài truyền qua lại giữa các đại thế lực ở Thú Chiến Vực.
- Cổ Thần Bài?
Lâm Động nhíu mày.
- Viễn Cổ Thần Vật khá kỳ diệu, ở đó dường như có một thứ năng lượng vô cùng thần kỳ, muốn đi xuyên qua nó lấy Thần Vật phải có Cổ Thần Bài. Mà mỗi tấm Cổ Thần Bài chỉ lấy được một món Thần Vật.
- Lại phải dựa vào cái này sao?
Lâm Động ngạc nhiên, hắn cầm lấy tấm cổ bài, trọng lượng khá nặng.
- Lần Viễn Cổ Thần Vật mở trước đó, Từ Chung lấy được gì? Tại sao không thấy hắn dùng?
Lâm Động khó hiểu, nếu Từ Chung có thứ Thần Vật lợi hại này thì chắc hẳn Lâm Động muốn thắng là rất khó.
Sắc mặt Tiểu Viêm cổ quái, nói:
- Vì nó phải nộp lên trên rồi.
- Nộp lên trên?
Lâm Động khựng người. Từ Chung là một trong Bát đại Yêu Soái mà còn phải giao nộp lên trên? Nộp cho ai chứ?
- Đại ca, Thú Chiến Vực có tất cả tám Yêu Soái, cũng có phân cấp. Từ Chung chẳng qua chỉ là Yêu Soái mới nổi trong mười mấy năm nay, nhưng có đến ba Yêu Soái đứng trong Thú Chiến Vực này hàng trăm năm rồi.
- Tính ra thì họ mới là những kẻ cường hãn nhẫn Thú Chiến Vực này.
- Từ Chung hồi đó dựa vào Thiên Long Yêu Soái, thứ Thần Vật có được cuối cùng cũng nộp cho Thiên Long Yêu Soái.
- Thiên Long Yêu Soái.
Lâm Động lẩm nhẩm, nhíu mày nói:
- Lẽ nào hắn ta là người của Long tộc?
- Hừm, chẳng qua chỉ là một con phi long tám cánh có chút huyết mạch của Long tộc, nên gọi là Thiên Long, cũng hơi cuồng ngôn.
Tiểu Viêm trề môi.
- Nếu lần này là người ngoài Lôi Uyên Sơn đoạt vị của Từ Chung thì có lẽ Thiên Long Yêu Soái sẽ có hành động. Nhưng đệ nghĩ dù có vậy thì sớm muộn gì Thiên Long Yêu Soái sẽ tìm đến chúng ta.
Tiểu Viêm có chút lo lắng nói.
- Thiên Long Yêu Soái thực lực rất mạnh sao?
- Ừm, hắn là Chuyển Luân Cảnh.
Tiểu Viêm gật đầu.
- Chuyển Luân Cảnh sao…
Lâm Động mím môi, lúc này mới thấy áp lực không nhỏ. Tuy Từ Chung đã tiếp cận Chuyển Luân Cảnh nhưng so sánh thì vẫn còn khoảng cách xa vời. Nếu không thì hắn đã không chọn cách đi theo Thiên Long Yêu Soái.
- Thông thường, để được đi theo Thiên Long Yêu Soái phải trả một cái giá nào đó. Mà Từ Chung phải giao nộp ba lần Thần Vật cho Thiên Long Yêu Soái, sau ba lần thì hắn mới được giữ lại cho mình.
- Viễn Cổ Thần Vật mỗi ba năm mở một lần, cũng có nghĩa là Từ Chung phải giúp Thiên Long Yêu Soái gần mười năm, tính ra cũng đến lúc rồi. Nhưng đáng tiếc hắn không có phúc để hưởng.
Tiểu Viêm cười.
- Có tất cả bao nhiêu tấm Cổ Thần Bài?
Lâm Động hỏi.
- Theo đệ biết thì có mười ba tấm, ba đại Yêu Soái đã giữ sáu tấm rồi, còn năm Yêu Soái còn lại mỗi người một tấm. Hai tấm còn lại cũng thuộc về hai thế lực khá mạnh ở Thú Chiến Vực. Tuy kém thế lực Yêu Soái một chút nhưng cũng không thể coi thường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Vậy nghĩa là mỗi lần Viễn Cổ Thần Vật mở ra thì có mười ba món Thần Vật xuất thế?
Lâm Động có phần kinh ngạc, bảo khố này lợi hại vậy sao? Một món Thần Vật đã đủ dẫn đến vô số cuộc tranh giành, huống hồ là cùng lúc mười ba món?
- Thứ Thần Vật bình thường cũng không có gì hiếm có, lại không nằm trong bảng Thần Vật, tính ra không mạnh hơn Lôi Đế Quyền Trượng của ngươi bao nhiêu.
Đúng lúc đó thì Nham lên tiếng.
Lâm Động thầm thở dài:
- Ai bảo thứ Thần Vật đứng thứ hai trong bảng Thần Vật đến giờ vẫn chẳng có tác dụng gì nhiều.
- Khụ.
Nham hắng giọng, hắn cũng biết bao năm nay mình cũng không có tác dụng trợ giúp gì nhiều cho Lâm Động trong những trận chiến chính diện, dù sao thì hắn cũng bị thương quá nặng.
- Đương nheien có thể đi Viễn Cổ Thần Vật một chuyến. Nhưng ngoài Thần Vật rất ít ra thì cũng không có gì khác, nhưng bản thân nó cũng là một món Thần Vật không tồi.
- Ngươi nói bản thân Viễn Cổ Thần Vật?
Lâm Động khựng người.
- Ừm, nếu ta không nhầm thì đó chính là Thiên Huyền Điện, đứng thứ mười trong bảng Thần Vật.
Nham đáp.
- Thiên Huyền Điện?
Lâm Động lại mù mờ khó hiểu.
- Đó cũng là thứ chủ nhân ta luyện chế hồi đó, ngươi nên biết chúng ta muốn khai chiến với dị ma thì không thể thiếu được trang bị. Mà Thiên Huyền Điện chính là môt món siêu cấp Thần Vậy có thể tự luyện chế Thần Vật. Chỉ cần cho nguyên liệu vào là nó tự khắc chế ra, cuối cùng trang bị cho đại quân, hình thành siêu cấp chiến đấu lực.
- Đương nhiên, luyện chế lượng lớn như vậy không thể sánh được với những món trong bảng Thần Vật, nhưng cũng không thể coi thường. Hơn nữa, ngoài sức mạnh luyện chế, Thiên Huyền Điện còn có lực phong ấn. Nếu dùng toàn bộ năng lực thì dù Dị Ma Vương rơi vào cũng khó thoát ra. Thiên Huyền Điện có công lao không thể chối bỏ trong trận đại chiến năm đó.
- Không ngờ nó có thể tự luyện chế Thần Vật.
Lâm Động sững sờ, Viễn Cổ Thần Vật, à không, Thiên Huyền Điện lợi hại vậy sao.
- Hề hề, ngươi có thể thử, nếu lấy được Thiên Huyền Điện thì sẽ rất có ích đó.
Lâm Động cũng có chút hứng thú, chưa nhắc tới khả năng luyện chế, chỉ ngay khả năng phong ấn Dị Ma Vực thôi cũng đủ khiến hắn thèm thuồng. Tuy rằng thực lực hắn hiện giờ chưa thể làm được điều đó.
- Còn bao lâu nữa thì Viễn Cổ Thần Vật mở ra?
Lâm Động nhìn Tiểu Viêm hỏi.
- Có lẽ khoảng hai, ba tháng nữa.
- Giờ đệ mới biết, Tần Sư muốn lấy thi thể Từ Chung là vì Cổ Thần Bài, như vậy thì hắn sẽ có được hai món Thần Vật, một món nộp lên trên, một món giữ lại cho mình.
Tiểu Viêm chép miệng.
Lâm Động gật đầu, hắn cũng thấy Tần Sư có phần cổ quái, thì ra là vậy.
- Đại ca cũng có hứng thú với Viễn Cổ Thần Vật?
Tiểu Viêm hỏi.
- Nếu lấy được một hai món thì rất có ích cho chúng ta.
Lâm Động cười, rồi vung tay:
- Nhưng trước lúc đó đệ hãy luyện hóa tinh huyết truyền thừa đi. Nếu không thì không thể cạnh tranh được với đám người kiađâu.
- Ừm.
Tiểu Viêm gật mạnh đầu, hắn cũng hiểu có vô số cường giả đang nhăm nhe Viễn Cổ Viễn Cổ Thần Vật, muốn có phần không phải dễ.
Lâm Động vung tay, hai người bay ra khỏi Phần Thiên Đỉnh. Tiểu Viêm lấy được tinh huyết, cũng không ở lại lâu, bàn giao lại việc rồi bế quan luyện hóa. Lâm Động nhìn bóng lưng hắn khẽ cười, tay vuốt tấm Cổ Thần Bài:
- Viễn Cổ Thần Vật à, ta có hứng thú không nhỏ với ngươi đâu…