Chương 681: Mười bước giết một người

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau
Từng bước vượt qua khoảng cảnh giữa hai bên, tới trước mặt Chiêm Huyên. Cổ tay hắn khẽ run lên, một làn ánh sáng nhiều màu giống như một thác nước từ trên trời đổ xuống.
Nếu Thần Toán tử ở đây mà thấy được cảnh này, chắc chắn sẽ phải giật mình. Không ngờ, Hạ Nhất Minh chỉ xem hắn và Bách Linh Bát giao thủ với nhau cũng có thể nắm được phương pháp công kích giống như nước chảy từ trên núi xuống. Năng lực bắt chước tới mức độ này, nếu hắn nhận là người thứ hai thì không ai dám nhận là người thứ nhất.
Áp lực từ trên trời giáng xuống khiến cho Chiêm Huyên cảm thấy hoảng sợ. Mặc dù hẵn cũng là một vị tôn giả, nhưng so với Hạ Nhất Minh lại kém quá xa.
Đặc biệt nhất là hắn tận mắt chứng kiến Hạ Nhất Minh đi vào Luân Hồi chi địa, nhưng sau đó vẫn bình an đi ra, nên tâm lý mất bình tĩnh cũng là chuyện bình thường. Trong lòng hắn, sự e ngại đối với Hạ Nhất Minh đã đạt tới đỉnh điểm. Gần như đối phương chính là hóa thân của ác ma trong truyền thuyết. Vì vậy, khi đối mặt với màn ánh sáng từ trên đỉnh đầu phủ xuống, hắn là người đầu tiên lui lại, sử dụng một thứ bộ pháp huyền ảo, nhanh chóng vọt ra sau một gốc đại thụ.
Hạ Nhất Minh cười lạnh. Hắn nhanh chóng vọt tới phía trước cây đại thụ. Ngũ hành hoàn trong tay hắn vẽ một vòng, cây đại thụ giống như bị sét đánh, gãy làm hai đoạn. Hạ Nhất Minh lập tức vọt qua, đuổi theo Chiêm Huyên. Ngay khi Hạ Nhất Minh di chuyển, tất cả những người còn lại cũng đều phản ứng.
Bọn họ đều là tôn giả nên trong lòng cũng hiểu, hôm nay Hạ Nhất Minh quyết giết chết mình. Mà đối mặt với một Hạ Nhất Minh có thể từ trong Luân Hồi chi địa đi ra thì chỉ có cách đồng tâm hiệp lực mới có thể đánh chết được hắn. Nếu để cho một kẻ địch mạnh như vậy rời khỏi đây thì sau này chắc chắn sau này, bọn họ sẽ phải đối diện với một con quỷ đòi mạng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hác Huyết và Phương Thịnh gần như cùng một lúc vọt lên. Cả hai nhẹ nhàng phất tay, lấy binh khí của bản thân ra ngoài.
Một cây sáo ngọc nương theo một góc độ kỳ lạ, điểm về hướng Hạ Nhất Minh. Lại thêm một dải màu hồng giống như một con độc xà lao về phía hắn, chực quấn chặt Hạ Nhất Minh lại.
Tuy nhiên, nét mặt Hạ Nhất Minh vẫn hoàn toàn khinh khỉnh. Quang mang xung quanh ngũ hành hoàn chợt biến mất, trở thành một khối sắt bình thường.
Hắn tùy ý điều khiển ngũ hành hoàn phóng qua dưới nách. Động tác nhìn chẳng có gì đẹp nhưng vừa đúng lúc cây sáo của Phương Thịnh điểm tới.
Vào lúc này, trong lòng mọi người chợt có một cảm giác quái dị. Giống như, Phương Thịnh rõ ràng nhìn thấy ngũ hành hoàn ở đó nhưng cây sáo của hắn vẫn lao tới.
Phương Thịnh lại càng tức hộc máu. Hắn vừa mới định thu cây sáo lại, liền biến sắc. Từ ngũ hành hoàn có một gợn sóng năm màu xuất hiện, lan ra, chạy dọc theo thân sáo mà tới. Trong lòng hắn cảm thấy kinh hãi. Mới ngập ngừng một chút, quang mang ngũ sắc đã vọt tới bên người, quấn lấy cơ thể hắn.
Cùng lúc đó, thân thể Hạ Nhất Minh chợt quẫy mạnh. Động tác của hắn giống hệt như một con cá, quẫy khỏi phạm vi bao phủ của Ngưng Huyết ti. Chỉ trong ba bước, hắn đã tới bên cạnh Hác Huyết.
Nét mặt Hác Huyết trở nên âm trầm. Hắn biết Hạ Nhất Minh rất khó đối phó. Nhưng không ngờ khi chân chính động thủ, hắn mới thực sự cảm nhận được, thực lực của đối phương mạnh tới mức độ nào. Chắc chắn nếu phải đơn đả độc đấu, hắn không thể sánh được.
Hác Huyết kêu to một tiếng, Ngưng Huyết ti liền hội tụ trước người. Toàn bộ tinh thần của hắn hoàn toàn tập trung, bất luận như thế nào cũng phải quấn lấy Hạ Nhất Minh.
Tuy nhiên, Hạ Nhất Minh chợt nhếch mép, cười cợt. Bàn chân của hắn vừa mới chạm đất, chợt nhảy lên. Hạ Nhất Minh đạp chân một cái, bỏ mặc Hác Huyết đang tụ tập Ngưng Huyết ti lại bên người, lao về phía Phương Thịnh. Chỉ trong năm bước hắn đã tới gần đối phương, lúc này đang cố gắng lui lại.
Một tiếng nổ lớn chợt từ bên cạnh phát ra. Chiêm Huyên cầm trong tay cái chùy dài khoảng chừng một thước. Trong nháy mắt, sau khi gốc đại thụ trước mặt hắn liền biến thành bụi phấn. Ngay lập tức, Chiêm Huyên chẳng hề do dự đánh về phía Hạ Nhất Minh. Đấu chí trên người hắn nổi lên mạnh mẽ. Cái cảm giác khiếp nhược vừa rồi hoàn toàn biến mất.
Hạ Nhất Minh chợt rùng mình. Hắn có cảm giác, sự biến hóa bất ngờ của đối phương chắc chắn có liên quan tới lão nhân vẫn đứng im ở kia. Chẳng biết lão ta có ma lực gì mà có thể kích thích sát khí trong người Chiêm Huyên như thế. Cổ tay hắn nhẹ nhàng chuyển động, ngũ hành hoàn nhất thời xuất hiện giữa không trung.
Một chùy của Chiêm Huyên đã dốc toàn bộ sức lực của bản thân, tiếp tục lao tới. Năng lượng súc tích trên chiếc chùy rất nhiều, nếu Hạ Nhất Minh để cho nó chạm vào người chắc chắn chẳng khác gì uy lực mạnh nhất của ngũ hành hoàn bộc phát.
Nhưng ngũ hành hoàn của Hạ Nhất Minh lại xuất hiện trước mặt, ngăn cản thiết chùy, còn đúng lúc khi thiết chùy đang sắp bộc phát năng lượng ẩn chứa trong nó. Chân khí trong cơ thể hắn nhanh chóng phát ra, bao lấy đầu thiết chùy, không cho nó bộc phát.
Nếu như người tu luyện có thực lực tương đương, cho dù là tiên thiên cường giả, gặp phải tình huống này, cũng phải hộc máu mà lui lại. Nhưng dù sao thì Chiêm Huyên cũng là một vị tôn giả. Hắn biến sắc, dụng sức xuống hai chân, nhanh chóng lui lại.
Hạ Nhất Minh cũng chẳng đứng yên, bước tiếp một bước nữa. Cuối cùng sau khi đánh lừa Hác Huyết, đẩy lui Chiêm Huyên hắn liền bám lấy Phương Thịnh vừa mới thoát khỏi sự giam cầm của ngũ hành hoàn.
Hơi lạnh thấu xương nhất thời tỏa ra, khiến cho khuôn mặt Phương Thịnh vừa mới thoát khỏi sự trói buộc của ngũ hành hoàn, cắt không còn giọt máu. Đến lúc này, hắn mới hiểu thì ra ngay từ đầu, Hạ Nhất Minh đã đặt mục tiêu lên người mình.
Hắn cũng không hiểu tại sao Hạ Nhất Minh lại làm như vậy. Bởi giữa hai người bọn họ cũng không phải oán hận quá sâu. Nhìn từ bất cứ một góc độ nào, hắn cũng chẳng phải là kẻ thù sinh tử của Hạ Nhất Minh. Nhưng nếu hắn mà biết đối phương bám theo mình chỉ vì câu nói đùa lúc nãy thì Phương Thịnh sẽ hết sức hối hận.
Hít một hơi thật sâu, thân thể Phương Thịnh đột ngột biến mất. Hắn giống như một tia chớp, xoẹt qua bên cạnh đối phương. Ở giữa đám cây cối như thế này, Truy Điện thân pháp của hắn chắc chắn sẽ phát huy được uy lực lớn nhất. Tuy nhiên, khi hắn vừa mới di chuyển, chợt cảm nhận được nguồn áp lực ập tới.
Hạ Nhất Minh lấy một tốc độ không hề kém hơn, bám theo hắn. Vừa nhìn thấy thân pháp mà Hạ Nhất Minh thi triển, trong đầu Phương Thịnh như bị sét đánh. Hắn không thể tin được vào hai mắt mình.
Truy Điện thân pháp...Mặc dù không phải là Truy Điện thân pháp thực sự nhưng tốc độ của đối phương lại còn nhanh hơn cả hắn. Nét mặt của Phương Thịnh tái nhợt, ánh mắt có chút hung dữ.
Cây sáo trong tay nhanh chóng đưa lên đến miệng. Hắn nhẹ nhàng thổi...một luồng chân khí màu xanh, mỏng manh giống như sợi tơ xuất hiện từ thân sáo, lan ra không trung, đâm về phía Hạ Nhất Minh. Đây chính là tuyệt chiêu giữ mạng của hắn. Từ trước đến giờ vẫn chưa hề thi triển trước mặt người khác. Vào lúc này, thi triển đòn sát thủ của bản thân, hắn tự tin rằng có thể làm cho Hạ Nhất Minh phải lui lại.
Tuy nhiên, ánh mắt của hắn chợt nhìn thấy một đôi mắt lạnh lẽo, như xuyên thấu qua tất cả mọi thứ, xuất hiện trước mặt. Ngũ hành hoàn của Hạ Nhất Minh chợt xuất hiện, trong nháy mắt đã ngăn cản thành công sợi chân khí.
Đến lúc này, toàn thân Phương Thịnh hoàn toàn giá lạnh, trên người không còn một chút hơi ấm. Ánh mắt của hắn hoàn toàn ngơ ngác và sợ hãi. Trong đầu hắn không thể hiểu được tại sao Hạ Nhất Minh lại có thể đỡ được đòn sát thủ của mình, giống như là đã có sự chuẩn bị từ trước.
Hạ Nhất Minh cười lạnh. Vào thời điểm cuối cùng, quả nhiên Phương Thịnh đã sử dụng tới cái chiêu đó. Nhưng đáng tiếc, trong Quỷ Khốc lĩnh, Hạ Nhất Minh đã nhìn thấy rất nhiều lần, hơn nữa còn ghi nhớ kỹ càng trong đầu, nên hắn đã có sự chuẩn bị từ trước.
Nhìn sắc mặt đối phương, hắn cười cười, bước ra một bước thứ tám. Bàn tay nhẹ nhàng điểm một cái, một dòng chân khí nhỏ bé mang theo hơi lạnh cùng với năng lượng cường hóa, ngưng tụ thành Ngưng Huyết châm, lặng lẽ bắn ra ngoài.
Vào đúng lúc này, tóc gáy của Hạ Nhất Minh chợt dựng đứng. Hắn cảm nhận được một nguồn áp lực từ phía sau đang bốc lên. Tốc độ lan tới của nó, ngay cả Truy Điện thân pháp cũng không thể sánh được.
Trong nháy mắt, Hạ Nhất Minh liền biết nó chính là của lão nhân lạ mắt. Thì ra, lão chính là một vị đại tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên. Ngũ hành hoàn trong tay hắn nhanh chóng chắn trên lưng...."Uỳnh" một tiếng nổ phát ra. Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng trượt về phía trước.
Nhưng sát khí quanh người hắn vẫn bám chặt không bỏ. Sau khi thanh phi kiếm bị hắn chặn được, lại lấy một tốc độ rất nhanh, đâm xuống.
Đến lúc này, Hạ Nhất Minh đã hoàn toàn hiểu rõ, ngay từ đầu, lão nhân cũng không phải khoanh tay đứng nhìn mà chính là ẩn dấu thân phận và thực lực của bản thân, khiến cho hắn phán đoán sai lầm. Sau đó, lão nhân cơ hội xuất chiêu ám hại.
Chỉ có điều, thực lực của Hạ Nhất Minh đã nằm ngoài sự dự đoán của lão. Mắt thấy Phương Thịnh sắp chết, lão đành bất chấp tất cả mà ra tay. Trong lòng Hạ Nhất Minh chợt xuất hiện một ý nghĩ. Trong nháy mắt, hắn khẽ liếc về phía Phương Thịnh. Chỉ thấy, đối phương vẫn đang bay ngược về sau, nhưng trên thân thể đã xuất hiện một lớp sương mỏng. Trong mắt Phương Thịnh đang có một sự sợ hãi. Hạ Nhất Minh hiểu ngay, gã đã bị trúng Ngưng Huyết châm của hắn.
Hạ Nhất Minh cắn răng, nét mặt trở nên hung dữ. Vào giờ phút này, cho dù liều mạng bị thương thì hắn cũng phải đánh gục Phương Thịnh trước tiên.
Hắn há miệng, phun ra một hơi. Năm đóa hoa giống như tia chớp xuất hiện. Sau đó, chúng nhanh chóng hóa thành một bộ áo giáp chân khí, bao phủ toàn thân hắn. Ngay lập tức, Hạ Nhất Minh lại vọt về phía trước.
Tới bước thứ mười, hắn đã tới gần Phương Thịnh, quang mang nhiều màu trong tay tỏa sáng chói mắt, phóng ra...

Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]